Dã tràng se cát biển Đông
Dã tràng, dã tràng, dã tràng se cát biển đông
Dã tràng, dã tràng, dã tràng se cát hoài công
Tôi vẫn đi tìm một mùa xuân
Mùa xuân hoa thắm tươi bên trời
Mây gió cũng về thay áo mới
Cùng nắng xôn xao chuyện đầy vơi
Ôi những cánh hoa hồng, dấu cả huyền thoại
Về một tình yêu, giờ đã tàn phai, héo hơn theo ngày tháng
Chỉ còn lại chút dư hương trên đôi môi son đã nhòe lâu rồi
Chỉ còn lại thoáng bâng khuâng trong từng kỷ niệm một thời yêu thương
Xuân đã về đây ô!nàng xuân đang mĩm cười
Muôn sắc ngàn hoa thắm tỏa hương thơm khắp trời
Ríu rít đàn chim hót hòa âm thanh tươi vui
Đẹp ngời muôn nơi tết giờ lại đến rồi.
Chuyện đời như là chuyến xe đi về cuối trời.
Có nhiều lúc xe lên đèo xuống đồi.
Xe nhiều lúc im nằm hết hơi.
Chuyện tình như là lưỡi dao đâm vào tâm hồn,
cho một vết thương sâu tận cuối đời.
Em đã bỏ ta mặc ta với lạnh lùng.
Anh muôn đời huyền bí như bãi cát vàng kia
Vỗ về bàn chân em kiêu sa in dấu
Bình minh lên long lanh hạt nắng
Cho cuộc đời hương vị nhiều thêm
Giữa đại ngàn gió hương hoa làm thi sĩ
Có đàn chim tung cánh giữa trời mây
Ráng chiều vàng làm rối tóc em bay
Tiếng đàn là tiếng lòng tôi, đàn ơi hát câu chung tình
Tiếng đàn cất lên câu nỉ non, thương lòng tôi phận kiếp long đong
Nỗi lòng chẳng biết tỏ cùng ai, buồn thương nhớ mong đêm dài
Biết rằng người đã đổi thay, nhưng lòng tôi vẫn chẳng hề phai
Bên ly cà phê đắng
Ta nghe chiều đang rơi
Rơi theo từng giọt đắng
Nắng hắt xuyên qua thềm
Khi sớm mai rơi bên hiên nhà
Ánh nắng lan dần nơi đầu ngõ
Như nét cọ ai vẽ ngoài sân
Ôi mơ màng ngây dại mông lung!
Từng giọt nước mắt đêm ba mươi
Ơi những giọt mưa phút giao thừa
Từng giọt nước mắt em tuôn mau
Buồn cho ngày xa xứ