Quên Nghĩa Quên Tình

Em bỏ anh đi rồi đêm gối đầu mộng sầu đơn côi
Câu thủy chung một đời sao nỡ đành tâm bẻ làm đôi
À ơi mấy dặm hò khoan, còn đâu ước hẹn đồng sàng
Theo nước xuôi dòng đò sang bến khác do bởi thân nghèo nên tình dở dang

Chuyện Xưa Tụi Mình

Ngày em tuổi trăng tròn tôi mới vừa đôi mươi
Nhìn em như hoa nở ngát mùi hương mê say
Trường tan ta đón nhau
Thường hay ra biển vắng ngắm hoàng hôn khi chiều tàn.

Khúc Tình Tây Bắc

Đi dọc miền biên giới anh đứng lại nghe tiếng suối thầm thì
Màn sương giăng phía núi dựng cổng trời thênh thang
Róc rách guồng xoay mang nhạc nước đi hoài
Thấp thoáng bản em ven ruộng lúa thật cao cao.

Mùa Đông Đã Quay Về

Mùa Đông đã quay về, con phố đường vắng tênh
Mình tôi bước đi trong thành phố nhạt màu
Mùa Đông đã quay về, mang theo một giấc mơ
Mà tôi đã quên nhưng giờ đây bỗng gợi lên

Xuân Vương Lòng Ai

Mùa xuân đến rồi đi
Vương cho lòng ai bao nỗi mong chờ
Những cành hoa mai vàng tươi khoe sắc
Nhành phong lan cũng nghiêng mình đón chào xuân
Tâm tư riêng tôi rối bời
Vì mùa xuân đến chưa thấy người ấy hồi âm.

Xuân Vị Yêu Thương

Từng giọt xuân thênh thang nguyên khôi ùa về trong đất trời
Gợi xôn xao mênh mang xuân vui đến trong mọi người
Này em em có nghe! Mùa Xuân nô nức về
Bao ước mơ dệt thoáng vương trên hè