Một mùa mới sang, tôi gọi tình yêu
Vang mãi lưng trời, khi đàn chim hót
Líu lo giọt nắng rơi, và gió reo mùa đông.
Ngày lặng lẽ, bước chân từ nhau
Chiều lại đến, xót xa lòng đau
Một ngày vui, thêm bao niềm nhớ
Trên đôi tay, lướt thời gian qua đi thật mau.
Khi mùa đông sang lòng hiu quạnh
Khung trời mênh mang ngày hoang lạnh
Trôi trong cơn mơ về xứ lạ
Em nơi phương xa còn chờ mong?
Mình đã xa nhau, lối mòn quen sương giăng mịt mờ
Ngày tháng trôi mau, nắng thu buồn chợt đến lại đi
Tình như lá thu ươm vàng
Nằm im nghe lòng người
Trên bước đường trượt chân lạc lối.
Em tìm về hương nắng toả cơn mê
Bình yên lắm ly cafe thơm ngát
Phố phồn hoa nghe bước chân cô lạc
Mới tìm về chốn hồng hạc khói sương
Vì đâu hỡi em tình mình dở dang
Tìm đâu dáng em mỗi khi chiều tàn
Đường đời đôi ngã chia ly
Lệ sầu đẫm ướt đôi mi
Đành lòng ngoảnh mặt bước đi.
Có nhân duyên được làm con của mẹ cha
Dẫu có nghèo, cha mẹ cũng luôn để con vui
Được học hành, chơi đùa cùng thầy cô, bè bạn
Quãng đời đầu con chỉ biết những yêu thương.
Lần đầu tiên anh thấy em
Dòng thời gian quên trôi
Và con tim anh nhói lên
Ước muốn sẽ được che chở em cả đời.
Bậu dệt đôi chiếu Định Yên
Làm đôi chiếu cưới, để riêng tôi sầu
Bậu về phơi chiếu nhà sau
Ngỡ như đem sầu ra phơi.