Bây giờ vào mùa đông chưa em mà cơn gió heo may đã về
Bây giờ vào mùa đông chưa em cho nắng hồng ngủ say trong giá buốt
Mây trời buồn bay qua lang thang để từng ngày thương nhớ em yêu
Để từng chiều trống vắng cô liêu để đông về hồn dâng lên nỗi nhớ.
Ta hát cho nhau, tiếng lòng xa xôi cằn cỗi
Xuân vẫn chưa phai, mà ánh trăng xuân già nua
Khúc tình ngọc ngà, cũng chỉ là giấc mơ xa
Bến bờ ngọt ngào sẽ mãi mãi là niềm ước ao.
Xuân đến dịu dàng trong nắng tươi hồng
Nàng xuân đẹp quá dáng mỹ miều
Xuân đến lòng nghe thêm háo hức
Xao xuyến với xuân phút giao thừa.
Mây cuốn trôi tình em đi mãi
Anh đứng nơi này đợi mãi tình em
Đêm về anh ôm thương nhớ
Đến bao giờ mình mới được bên nhau.
Cho tôi về kỷ niệm của ngày thơ
Mùa xuân mơ trong hạnh phúc sum vầy
Chiều ba mươi tiếng cười vui rộn ràng
Ngàn hoa nở giữa trời xuân quê hương.
Một lần về thăm lại phố cũ
Những người xa cách miền xa xôi
Cõi lòng như nắng chiều chơi vơi
Hoang tàn xơ xác tả tơi
Mây kết không buồn trôi
Anh bỏ ra đi bỏ em đi mà không tiếng từ ly
Bỏ đi chẳng nói câu gì chẳng phút phân kỳ
Ôi ước gì mình đừng yêu nhau
Thì bây giờ em không đớn đau.
Mùa thu bao nghìn năm vẫn là
Những vần thơ theo chiếc lá bay
Nhẹ vang tiếng đàn ai thanh thót
Là tiếng tơ lòng gửi gió heo may
Màn đêm buông lơi ai thơ thẩn
Gió lay khe khẽ lạnh cô phòng
Lá rụng ngoài song thềm hoang vắng
Tàn thu vụn vỡ ánh trăng loang
Tôi thương mẹ tôi nắng mưa tần tảo Mẹ nuôi các con
Bao nhiêu năm tuổi trẻ thời bữa đói bữa no lặn lội thân cò
Chăm các con không ngại chi gian khó
Tôi thương mẹ tôi sớm hôm gánh gồng thắp đèn dầu thắp cả tuổi thơ tôi
Dạy con biết yêu quả cà, yêu bát canh rau muống
Giành ăn đầu con cá, tiếc miếng cháy cơm khô
Có những lúc cuộc đời khốn khổ nước mắt cứ chảy ra
Lòng biển hồ thổn thức vẫn hát ru khúc hát nghẹn lời.