Phiên khúc
Phiên khúc 1
Ngày ấy em dịu dàng thơ ngây
Ngày ấy anh nồng say ước mơ
Ngày ấy ta cùng vui hát ca
Yêu người, yêu thiết tha
Cuộc đời ôi đẹp quá!
Đêm nghe tiếng muôn trùng rơi xuống lạnh lùng tựa như tiếng kinh cầu
về trong cõi âm u tiễn đưa lần cuối vào chốn thiên thu
Mưa rơi ướt vai người đêm vắng tiếng cười lệ rơi giữa cô phòng
Ngoài hiên gió heo may lẻ loi một bóng buồn nghe mưa rơi
Chợt nghe mùa thu lá bên hiên nhà rụng rơi.
Dòng sông buồn trôi về nơi cuối chân trời xa.
Nhìn trăng khuya lẻ loi tìm chút duyên tình phai.
Mờ trông theo bóng ai.
Ta xa bao năm nghe lòng đau thương tê tái
Ta xa bao năm đường về ngập lối sương giăng
Yêu em, yêu em lời buồn còn mãi trên môi
Trăm năm cô đơn hỏi đá có đợi tình tôi.
Đêm đã qua sương đã tan, cuộc tình vội đi trong phút giây.
Đời người hợp tan như bóng mây, lệ sầu còn rơi giữa đêm trăng gầy.
Nhiều người hỏi vì răng mà yêu Huế
Anh trả lời như rứa thật là thương!
Làm sao mà quên cho được dòng Hương
Rồi núi Ngự khắc vào tim sâu đậm.
Chiều buông rơi trên lối xưa quen
Con đường nhỏ, hàng cây đứng im
Áo trắng em, tóc bay trong chiều
Như giấc mơ tôi từng yêu
Rừng biên đang giữa trưa hè
Chắp tay trước miếu, mà nghe chạnh lòng
“Chiu riu” ai bón, ai trồng?
Bảy thân chung gốc đứng trông đất trời
Chiều không còn bóng người, nhớ về bên giòng sông cũ,
biệt ly có làm cách xa tình ta
Còn nhớ bên sông chiều nao, tiễn đưa người đi sóng xô thuyền trôi
đã xa bến xưa