Mơ Ngày Nên Duyên

Chiều từng chiều trên lối em về anh thường đứng chờ
Đợi nhiều giờ đôi chân bước tới rồi lại bước lui
Vậy mà nàng sao nỡ thấy anh nhưng lại ngó lơ
Để anh buồn ngẩn ngơ đứng nhìn người dần khuất lối.

Phiến Buồn

Nghe hồn mãi bên trời
Tình yêu xưa vẫn đợi
Đời hoa mau chóng tàn
Nỗi như trong em đậm sâu
Chiều một mình nghe thương nhớ

Hoa Dầu Thôi Bay

Tiếng ve sầu, buồn vang đường vắng, trưa hè
Cánh hoa Dầu, ngập bay lối đi hàng cây
Đắng, vị ngọt cà phê khói thuốc bên đường
Lá me xanh bay trên tóc rối vai gầy

Bên Kia Đời Ta

Buổi sáng mùa đông một chút lửa
Đốt lên cho nghe lòng cô quạnh
Mai mốt ta về cười nghiêng ngửa
Buồn đâu mà vẫn triền miên còn?

Đường Trần Em Đi

Đường trần em đi, thênh thang trong nắng
Bài thơ ước mơ, bên cánh hoa dại
Đường trần em đi, có mùa xuân sang
Giấc mơ vụt bay, vạt nắng cuối đường

Gói Hành Trang Nhỏ

Ta ra đi với gói hành trang nhỏ
Xa quê hương vắng tình lòng ta lưu luyến
Không bao giờ dừng bước trước khó khăn
Ngày đêm lê bước khắp đường ngõ hẹp.