Khi lá vàng nhẹ rơi cuối trời
Hoa cúc vàng mùa thu đến rồi
Mây gió đưa hiu hiu chiều vắng
Mang ý thơ tô thêm ý đời.
Anh nhắc em lâu rồi không về Huế
Mà lòng em răng chộn rộn rứa thê
Muốn trở về bên Huế, mảnh trời quê
Khi xuân sang bâng khuâng về trong dạ.
Biết đến bao giờ gặp lại người thương
Phượng vẫn niềm đau, nỗi sầu chua cay
Ngày xưa hai đứa không rời, tình yêu tựa ánh sao trời
Sao bây giờ ngăn cách đôi nơi
Trăng em, kìa trăng em
Sao anh không ngắm?
Rượu em, này rượu em
Sao anh không say?
Vì em yêu màu tím yêu chuyện bên đồi sim tím chiều hoang biền biệt
Đời không như là mơ bên chuyện tình hoa tím bằng lăng sớm dở dang
Chuyện tình hoa tím buồn màu pense kỷ niệm
Hoa lục bình trôi nổi bao chuyện tình dở dang
Mùa đông về đó rồi em
Lá cuối thu rơi đầy mái phố
Lòng mình chở đầy thương nhớ
Yêu nhau ngày ấy ân cần.
Chiều đi qua dòng sông
Tóc ai bay lộng gió
Sợi tóc nào còn đó
Đã giam giữ đời anh.
Đường ta đi nay còn in dấu quân hành
Hòa cùng niềm vui vang bài ca thống nhất
Hãy tiếp bước theo dấu chân cha ông
Việt Nam quê hương đón chào ngày mới
Trời mây xanh trong phơi phới đón bình minh.
Từ Hà Nội vô tới Nha Trang
Từ Quảng Nam vô trong Sài Gòn
Khắp mọi miền xuống mũi Cà Mau
Vui thiệt vui đón mùa xuân sang.
Đêm qua em mơ mơ thấy mẹ về
Mẹ về ôm em như thời em còn thơ ấu
Mẹ hát ru em lời hát ca dao
Mẹ hát câu chiều chiều đứng ngõ sau
Trông về quê cũ ruột đau chín chiều.