Người tình ơi đêm nay trăng tỏ đầu trên chiến hào
Giữa rừng non cao thân trai chinh chiến đánh giặc biên khu
Trời hoang vu đêm nay gió sương ướt áo trần tình non sông vẫn nặng
Dù rằng thương xin nén sâu vào lòng
Anh đáp đền mai sau cho đôi tim hồng thỏa chờ mong.
Ba vẽ ông mặt trời
Mẹ vẽ cánh buồm ra khơi
Con vẽ tô cuộc đời
Màu hồng, ngàn khát vọng xa.
ru…ru giấc chiêm bao
Cõi mây lấp lánh trăng sao hẹn hò
Gió dìu dặt lướt cung tơ
Hòa cùng nhịp sóng vỗ bờ biển xa.
Tôi biết rằng đời phận người khi trắng, khi đen
Khi sống giàu sang cũng có lúc cơ hàn
Sóng gió, chông gai khiến lòng ta chua xót
Ai đã qua rồi sẽ mạnh mẽ, tâm an.
Em không đến mong chờ thành lỡ hẹn
Cây phương già thu đến lá mong manh
Kỷ niệm xưa cho lòng nhiều xao xuyến
Thời sinh viên yêu tà áo dài sao?
Trên ghềnh đá cô đơn
Anh ngồi đây một mình
Nghe sóng biển vỗ vào bờ, một âm xưa.
Nửa ánh trăng mờ lẻ loi soi lối tình bơ vơ.
Nửa trái tim đau cho tình lang thang bên phố vắng.
Cùng tiếng ve kêu nỉ non đêm nay buồn vô tận,
người thấm tình người bẽ bàng như chiếc lá khô.
Đời quá ngắn, nếu thời gian phung phí
Ta làm được gì để lại cõi nhân sinh
Thức giấc khoan thai, đón bình minh tươi rạng
Thêm một ngày, vui sống giữa dương gian.
Em tan trường về, trong áo trắng xinh tươi
Bên lũ bạn thân, tung tăng cười nói
Hè đến ve kêu, cánh phượng buồn tơi tả
Em có biết là, ta sẽ sắp xa nhau.
Tôi đã về đây thăm làng cũ trường xưa lúc chiều còn buông nắng
Những con đường quanh co xa xa viền mây trắng chiều nay đón tôi về
Nhưng hôm nay nơi làng cũ giờ đây đã đổi thay rất nhiều
Tôi đi trong bóng chiều hồn dâng xao xuyến nỗi buồn cô liêu.