Lời em muốn nói là tất cả cõi lòng
Lời em muốn nói là tất cả ước mơ
Dù đời đổi thay, dù tình vụt bay
Vẫn trái tim yêu, dệt màu trăng sao…
Bạn ơi năm tháng không phai mờ những giờ phút bên nhau
Bạn ơi năm tháng không xa rời chân tình mãi in sâu
Mùa Xuân áo trắng xưa tinh khôi nét thơ ngây mực tím
Mùa Xuân bao xuyến xao trong tim, xin phút giây học trò
Đời ai đếm được bao lần mẹ khóc
Nước mắt mẹ hiền chảy ngược vào trong
Công cha nghĩa mẹ sinh thành
Bao la sánh tựa biển trời
Đạo con biết sao đáp đền.
Sớm mai chợt thấy, âm thầm ta mình ta
Tiếc thương ngày ấy, xa dần nơi phồn hoa
Mộng kia rồi xa vắng, mình ta ngồi cay đắng
Tiếng ai thở than, buồn riêng mang.
Anh sợ khi yêu em, vì mưa nắng bất ngờ
Anh sợ khi yêu em, vì không ngừng giông bão
Anh sợ khi yêu em, là đau không ngừng thở
Anh sợ khi yêu em, con tim sẽ dại khờ.
Có những lần con thảng thốt trong đêm.
Gọi “Mẹ ơi, Mẹ ơi!” rồi con khóc.
Con giận mình cô đơn, rồi trách móc.
Hỡi trời cao, hỡi số phận đoạn đành.
Cho tôi nhắn đôi lời đến người ngày cũ
Từng năm tháng bên nhau không là phù du
Từ xa cách đến nay đêm ngày còn nhớ
Đâu dễ quên đi cho tâm lòng thờ ơ?
Người ơi, sinh nhật tháng Mười, hỏi nắng có vui?
Mùa Thu, áo lụa vàng ơi, một trời thương nhớ
Này em, em giờ có còn nhìn chiếc lá rơi?
Giờ đây, anh nhặt lá vàng, đốt lửa yêu đương.
Chiều ngồi bên đây bên kia anh đứng đợi
Trông ngóng đợi chờ trong lòng anh nghĩ gì không
Rồi ngày mai đây anh cất bước theo người
Em cố gượng cười nhưng trong lòng đau nhói người ơi.
Khung trời thưa nắng, phố vắng im lìm,
thu vàng hiu hắt, lá khô rơi đầy,
người đã xa rồi, đàn không buông tiếng, khúc ca dở dang