Vào thu sương mù se se lạnh nhớ thu xưa còn nhau
Rừng thay sắc vàng mơ nắng vàng hồng má em
Mưa rơi gợi nhớ buổi ban đầu say đắm trong mưa thu
Mưa nay sao buồn như lá rơi tiếc thu xưa.
Hêy… hê… hêy… hê … hêy… hê… hê
Hêy… hê… hêy… hê … hêy… hê… hêy
Cuối cùng rồi em giờ đã quên
Bỏ mặc chiều nhạt phai cùng vạt nắng
Ngọn gió mồ côi ngoài hiên vắng
Em bỏ lại ta cùng với nỗi đau.
Sài Gòn đó nhưng người tôi yêu đâu?
Sài Gòn ơi có phải trong giấc mộng
Sài Gòn đó sao im tiếng trên bờ môi khô
Những hàng cây cũng theo thu về
Chợt hỏi rằng Sài Gòn còn đó không em.
Anh đi từ ấy vắng xa anh rồi
Mây tím giăng buồn lặng lờ trôi vẫn hoài trôi
Lá thu úa tàn miệt mài rơi theo tháng ngày
Giật mình đêm thâu ngồi đếm cánh sao rơi.
Mây mãi lang thang trôi ngang tuổi hồng
Sầu dâng mắt biếc nắng hờn môi em
Mong manh sương tan giọt buồn
Tương tư cho ai ngập ngừng
Ngẩn ngơ hoa bướm tóc em dài buông…
Nhớ chiều thu ấy nhé thu ơi
Sao mây vẫn lơ lững ngang trời
Giăng sợi tơ buồn trong mắt biếc
Em ngồi đếm từng giọt mưa rơi.
Nay em trở về quê tìm anh trai nhỏ năm nào
Nay em trở về đây thì anh đã bỏ ra đi
Ngày rời làng quê anh hứa đợi em quay về
Chung bóng trăng thề ta cùng hạnh phúc bên nhau
Mắt sâu chờ ngóng ai chiều nay
Lắng nghe lòng bơ vơ hắt hiu
Ước mơ vòng tay ấm, môi hôn nồng
Cho đêm về thôi chất ngất mộng tìm nhau.
Đời cho dẫu vô thường
Vẫn còn mãi những yêu thương
Như giọt sương tan mỗi sớm
Vương lại cây lá mong manh.