Buồn như chiếc lá rụng rơi héo tàn
Buồn như cơn gió thoáng qua vụt tan
Bơ vơ hàng cây khuất nắng, công viên lặng yên bóng mát
Lang thang biết về nơi đâu
Muôn vì sao gọi nhau từng đêm về bên sông vắng
Lặng nghe nhạc ru như tiếng Thu rơi về bến mộng mơ
Đẹp sao câu hát đưa duyên theo mùa
Lời thơ chìm sâu trong đêm biết trôi về đâu
Đêm mưa nhớ thương vơi đầy
Tiếng bìm bịp kêu người ơi nghe sao não lòng
Gió thổi hiu hiu bên sông anh đứng chờ mong
Như cánh lục bình trôi đời em tha hương xứ người
Nặng trĩu nỗi niềm riêng, ngã nghiêng phậnn mình nỗi trôi
Đời em như con số, xuôi ngược trong tờ lô tô
Như đời sống kia, biết thay mấy dòng
Như biển xanh kia, biết bao lượn sóng
Bao nhiêu lần mây qua
Bao nhiêu lần gió lướt qua trời này
Như buồn vui qua tình tôi.
Nhìn bông hồng trên áo con vui sướng nghẹn ngào
Mẹ cha vẫn hạnh phúc vui bên đời
Bàn tay mẹ cha nâng niu suốt tuổi thơ êm đềm
Làm sao quên những tháng ngày yêu dấu.
Trời lại mưa, thương bước chân mẹ
Đường lầy trơn, đôi vai nhỏ gánh bao niềm lo
Cầu trời cho, chân vững vai mạnh
Cặm cụi lo, sớm khuya tảo tần đời mẹ gian lao.
Xin lỗi em! Hỡi người em phố đêm
Em đã đi xa rồi, dưới đường phố đèn vàng
Đời em lắm gian nan, em bước đi lặng thinh
Buồn bã khóc một mình
Mà tôi vẫn chê khinh, vẫn miệt mài từ chối
Đời ai chưa yếu đuối, đời ai không lỗi lầm.
Sài Gòn ơi hỡi từng đêm nhớ
Mưa ngoài trời lạnh cả hồn em
Em cô đơn ơi hỡi cô đơn
Đêm nay vắng lặng một mình nhớ.
Ta bên nhau tình chiều mùa hạ
Tình yêu em môi hôn ngọt tình
Giữ cho nhau trọn trái tim hồng
Ta bên nhau hạnh phúc dâng cao.