Đêm vũ trường anh đón em mình nép vào nhau dưới hoa đèn màu.
Mình lướt nhẹ theo tiếng ca ngọt ngào nụ hôn đón chào
Thế gian đầy mê say nhưng thế gian thường chê bai
Đời còn gì đâu ngoài câu vô nghĩa lúc ta buông lơi vòng tay
1 Hãy còn tiếng nói như môi em cười
Xin dâng cuộc đời những lời ngọt ngào, từng lời êm đềm
Những dòng nước mắt trôi đi muộn phiền
Cho ta nhẹ nhàng và cho trái tim, ta được bình an.
Mùa xuân mang cho thế gian giấc mơ thần tiên nhất đời
Đường xa thăm viếng nhau lời chúc xuân tha thiết nghe tuyệt vời
Giàu sang đón mùa xuân lâu nghèo không có mùa xuân đâu
Hai kiếp đời người thì đỉnh núi kẻ thì vực sâu đớn đau
Chiều lại rơi, nghe chim về hót muộn phiền
Lá úa rơi đầy bên hiên, xao xác bên bờ vai nghiêng
Chiều lộng gió, trông theo hạt nắng võ vàng
Lang thang từng giấc mơ màng, theo dấu chân buồn miên man
Đừng như nắng vội tắt,
đừng như trăng rồi tàn,
đừng như mây vội tan,
xin cho ta mượn tiếng,
sống thêm phút huy hoàng.
Ah hà há ha ha, ha hà há há ha
Ah hà há ha hà, ha hà hà há ha
Tôi sẽ sang thăm em
Để những tóc màu củi chưa đun
Màu gỗ chưa ai ghép làm thuyền
Lùa vào nhau, lùa vào nhau nhóm lửa.
Giờ anh đã mất những phút yêu thương thuở nào
Từ khi em đến mang những yêu thương nồng trao
Và khi anh biết đã cách xa em thật rồi
Thì bao thương nhớ nay đã không bao giờ vơi!
Thành phố ấy đã thiếu vắng anh
Nắm tay của em trong những chiều mưa
Thành phố ấy ngỡ đã chết khi
Chúng ta rời xa, chia đôi lời hứa
Ai hứa yêu suốt đời
Dù cho bão tố luôn bên nhau chẳng rời
Thế mà anh nỡ quên sao người ơi
Anh đi rồi em còn đợi còn trông
Anh đi rồi em còn nhớ thương mong
Chuyện ngày xưa, chiều nghe tiếng ai hò
Đằng xa bóng con đò, nao nức lòng em gái thôn quê.