* (4/4) Rumba 12/09/2024
Níu lấy những mảnh đêm cằn cỗi
Em yêu có say hương vầng trăng mọn xuân thì
Tình đâu xin chớ để sương về vội
Ngoài kia dắt díu những hồn mê.
Mưa vương lên mái tóc
Ướt mắt ngọc ngà em
Ngỡ như vì tinh tú
Dưới mi cong buông rèm
Paris chiều thu trên phố đông người
Một mình anh lang thang vỉa hè
Trời nắng ấm sao lòng mình giá băng
Hay chỉ tại anh nhớ đến em
Đâu đó những con đường không tên
Mà dấu chân in sâu đến lạ
Con đường mình che chung chiếc lá
Chiếc lá úa nhầu bạn giờ nơi xa
Anh hãy ngủ đi thôi
Trời về khuya lắm rồi
Mưa rơi bên song cửa
Khi em vắng xa người
Đánh kẻ chạy đi, đâu ai đánh người chạy lại
Dù đúng hay sai, kiếp người ai cũng như ai
Tự hỏi lòng ta, trăm năm cười khóc
Đời ai chưa từng một lần mắc sai lầm đâu
Trở lại vườn xưa một buổi chiều
Tìm dấu hài em thuở đang yêu
Rong rêu che kín con đường cũ
Bóng chiếc mình em cứ liêu xiêu
Khi bên nhau cát có nói gì đâu
Chỉ để lại dấu chân phai ngực biển
Khi xa nhau mỗi hạt là nỗi nhớ
Chẳng biết ngày mai, trôi dạt bờ bến nao
Tôi đã làm được gì cho đất mẹ sinh ra tôi
Tôi đã làm được gì khi cuộc đời còn nổi trôi
Tha hương lang thang rong ruổi trên xứ người
Nhớ về đất mẹ, có đêm nằm thao thức không nguôi.