Cho Tôi Xin Về Lại

Cho tôi xin về lại một thời hoa mộng xưa
Một chiều mưa nhẹ đưa bên khung trời ươm mộng
Ngày tình ghi vào thơ ngọt hương yêu từng giờ
Mà nay tình hững hờ nhớ thương đi vào mơ.

Cơ Đơn Quá

Cô đơn quá giữa trùng trùng sóng vỗ
Trước biển chiều, một mình bơ vơ
Bước lặng thầm chìm trong xa vắng
Bóng đổ dài bãi cát mênh mông
Trời buồn, mây lang thang, người buồn tim tan nát
Chút tình nào còn mang thì thôi hãy quên đừng tiếc nuối

Nơi Phía Có Anh

Anh ơi thấy không Thu vừa thêu áo mới
Mượt mà lụa là man mác tựa cung thơ
Có chồi lá non e ấp tình vừa chớm
Nơi bắt đầu Thu người có đợi bước em

Tìm Lại Dấu Chân Xưa

Chiều buồn mây phiêu lãng
Và sóng vỗ bờ cát xa
Lòng người như lá úa
Để gió cuốn đi về đâu
Nụ cười đôi mắt biếc đã xa rồi
Nhớ hôm nào trời chiều mây trắng bay.

Đoạn Tình

Nhiều đêm thiếu anh căn phòng hoang vắng lạnh
Chờ anh mới hiểu được lòng em còn yêu anh
Người bỏ ta đi xa thật rồi
Người có hay nơi phương trời này
Một trái tim đã vỡ tan từng mảnh côi.