Xưa tìm nhau dưới mưa
Đưa về nơi bến mơ
Con đường hai chúng ta
Thường chung bước đôi
Giờ này sao lạc lối.
Thuở bé ấu thơ con ước mơ được làm cánh diều
Diều bay rất xa diều xa khuất khi diều đứt dây
Ngọn gió chở che để cánh diều bay quay trở về
Về với cánh đồng với cánh đồng cánh đồng mênh mông.
Đêm nao mưa rơi trên lối cũ
Mênh mang buồn nhìn năm tháng úa
Trôi qua đi muộn màng.
Giàn thiên lý trên Nguyệt Biều quê nội
Dây trầu xanh vườn ngoại thuở Kim Long
Gót phong trần ai dấn bước xa xôi
Nhớ câu hát bên nôi thời thơ ấu
Huế vào thu có điều chi cất giấu?
Mà cứ buồn như hoa tím sầu đông.
Như nắng ban mai dâng cho đời niềm vui, nụ cười.
Như áng mây trôi, những tấm lòng mang theo hy vọng.
Về một ngày tươi sáng.
Chẳng còn những đau thương.
Chẳng còn những khó khăn…
Và lòng ta ngại chi khi mang ước mơ.
Mẹ tôi, mẹ đã đi xa… xa tôi lâu rồi
Mẹ về, mẹ về bên ấy, chân trời vợi xa
Ngậm ngùi, năm tháng ngày qua
Ngược nhìn quá khứ sương sa chiều chiều
Mẹ ơi! Thuở ấy con thơ, bơ vơ xa mẹ
Rụng rời, rụng rời câu hát ru hời ầu ơ
Tủi buồn con khóc mình con
Lắt lay lá rụng, vườn sau úa tàn.
Làm sao ta có bình an trên đời.
Cùng nhau ta hãy tìm đứng ở cuối.
Sẽ không cự cãi và tranh giành.
Sẽ không phiền não và đau khổ.
Chỉ tình yêu với đời.
Thôi ! Em hãy quên đi
Những kỷ niệm xa xôi
Giờ còn chi nữa đâu?
Tình theo gió cuốn trôi
Em nhặt từng hạt cát
Xây lâu đài yêu đương
Chắp tay xin giông tố
Đừng nỗi cơn vô thường
Đã qua rồi cuộc tình theo dĩ vãng
Chỉ còn đây niềm đau với tháng ngày
Vẫn lạnh lùng gọi thầm trên ngăn cách
Sống nổi trôi bao năm tháng chờ mong.