Tím Mãi Bằng Lăng

Anh gửi cho em cành bằng lăng tím nở
Mùa hạ về ghép nỗi nhớ nên thơ
Ngày xa em tiếng trống trường lưu luyến
Hành lang quen, ai bối rối chia tay.

Tâm Sự Sầu Ca

Đêm buồn Sài Gòn mưa gió qua
Ai về quán nhỏ nghe sầu ca
Bao nhiêu gian dối thói đời
Bấy nhiêu những lời xót xa
Nên khúc nhạc như trường hận ca.

Xóa Bỏ Cuộc Tình Đau

Về mà làm chi em cứ vui bên người
Cuộc tình hai ta từ đây mãi chia xa
Lời nói yêu thương tôi ngỡ em thật thà
Nên dẫu xa quê nhà
Tôi vững lòng không chút hoài nghi.

À À Ơi

Ngày xưa con thơ bé, tiếng ê a
Có mẹ ru giấc ngủ no tròn
Ngày xưa con hay khóc đêm, tiếng nỉ non có mẹ vui với con
Hương cau thơm dáng mẹ hiền ầu ơ
Cười chúm chím khóc nhè đòi mẹ ru
À à ơi giấc ngủ giữa trưa hè
À à ơi gió nhẹ mát hương đồng.

Vân Canh Quê Em

Ê hê! Vân Canh quê em
Có dòng Hà Thanh
Nước trong xanh Soi bóng núi rừng
Kinh Chăm BaNa Tày Mường Thái
Chung tay xây đời ….Ê Hê
 Róc rách róc rách
Suối hát thì thầm Kể nhau nghe
Huyền thoại đại ngàn
Suối Một, suối Ka Te
Suối Cầu, suối Đuốc
Mộng mơ huyền bí… Ế hê
 Dựa lưng khối núi đá cao nguyên
Gia lai – KonTum Mảnh đất Cày Mây
Thấp thoáng trong mây

Thay Mùa

Một mùa về một mùa đi
Trái đất như không quên gì!
Ngoài rừng cây ngày thưa lá
Là đến phút giây phân kỳ

Chuyện Tình Hai Sắc Hoa Ti Gôn

Hoa ti gôn ngày xưa, hai sắc hoa trong câu chuyện tình
Chàng hẹn nàng bên sông, trong hoàng hôn nhành hoa trắng xinh
Vuốt tóc tôi khẽ buồn, nói vu vơ: “sợ tình ta như loài hoa vỡ, tan ước mơ”
Thuở ấy tôi hiểu gì, đáp ngây thơ: “này màu hoa như tình trong trắng không nhạt phai”

Tình Khúc Tuyệt Vời

Ôi trong tình yêu ngọt ngào
Như trăm nụ hôn thủa nào
Ngọt như môi em trong hơi ấm
Làn da thơm như dòng suối mát
Nhìn trong tia mắt với sắc nồng
Tựa như trong mơ áng mây hồng.

Hẹn Chờ

Ngày vui theo đến bao lần?
Đường đi xa, mấy khi gần?
Dòng đời mưa nắng xoay vần
Dù là duyên với phận
Lòng người còn vương vấn