Vợ ơi em bỏ đi rồi
Anh về ôm bóng đơn côi
Em đi không nói nửa lời
Em đành bỏ bến sang sông
Em đành quên nghĩa phu thê.
1 Về lại đây bâng khuâng cùng với Thu sang
Về lại đây Mây Thu giăng mắc không gian
Về lại đây khi Thu khoác lá Thu vàng
Rơi rơi trong nắng Thu tàn
Dư âm nào từ quên lãng
Chiều, nay giữa lưng đồi
Đôi mắt trông vời
Giấc mơ nhạt vơi,
Theo, dấu chân ngày qua
Vết thương đời ta
Một đời cố xóa.
Khắc khoải chờ mong hằng đêm con vẫn ngóng trông
Tìm trong giấc mộng để được gặp mẹ yêu
Đêm qua mơ thấy mẹ về
Lòng con hạnh phúc vui mừng nào hơn.
Cơn mưa chiều nay, giữa phố đông người tình cờ ta gặp lại
Người tình tôi đây bao năm dài chăn gối sao giờ quá tầm tay
Biết nói gì đây để ngăn dòng nước mắt đừng rơi giây phút này
Hoa phượng lay trong gió
Ngày mai sẽ chia tay
Cánh chim nhỏ bay mãi
Thơ ngây từ giã rồi.
Em có xót xa khi mùa hè đến
Không ve sầu không phượng đỏ nắng trưa
Không nôn nao những dòng lưu bút vội
Xa thật rồi nên tiếc nuối trường xưa.
Tôi biết vào yêu sẽ khổ thật nhiều
Nhưng lỡ yêu ai thôi thì cứ liều
Một đời bao nhiêu lần yêu
Bấy lần khổ đau trăm chiều
Mà sao vẫn cứ yêu liều.
Nhìn đôi mắt này bé xinh đẹp lung linh
Và khi bé cười xuyến xao lòng người
Từ khi biết bò, biết đi mẹ cha vui
Và bé bất ngờ: má ma, pà pà.
Dưới chiếc ô đời nhau, có em và có anh
Xuân trần gian còn mãi, đưa nhau vào ca dao
Dưới chiếc ô đời nhau, thiếu em hoặc thiếu anh
Mưa trần gian còn mãi, đưa nhau vào thiên thu.