Nếu cuộc đời chỉ là ong bướm cuồng si
Thì tôi xin chấp nhận sống kiếp cô đơn
Để không nghe những dỗi hờn
Bao lời oán than, khi tình mình ly tan.
Tìm trong thương nhớ giọt lệ nào rơi trên đôi mắt cay
Ngày nào ta xa vắng dấu yêu tuyệt vời sao em nỡ quên
Để mình lê bước con phố ngày xưa ta chung lối đi
Giờ nơi đây hoa tàn úa theo tháng ngày.
Giờ con lại ngồi trông ước mong mẹ yêu vẫn còn
Con hái hoa chanh ngoài vườn về cho mẹ ướp hương
Giờ con biết tìm đâu tuổi thơ đã xa mất rồi
Con hái bông bí vàng nhớ mẹ, nhớ mẹ sớm trưa.
Hồn Thu lắng đâu đây trong tiếng đàn trầm lay
Bóng ai…xa cuối trời, mây ngừng bay
Gió ơ thờ, lòng bơ vơ
Đâu tiếng đàn về bến mơ!
Em cho con mộng bình thường
Con sông biếng chảy, con đường nằm co
Con trăng nháy mắt hẹn hò
Con tim hư vọng cơ hồ nở hoa
Trả lại em ngày tháng thời hoa bướm thanh xuân
Có nắng hồng đưa lối tà áo xanh ngát hương
Trả lại em hẹn ước ngọt ngào thắm môi hương
Và những lời gian dối ngỡ tình mãi trăm năm.
Trở về bên trường xưa lắng nghe tim thổn thức
Trong nắng sương mai lấp lánh ánh vàng rơi
Về nơi thương nhớ những dư hương tình cũ
Mắt biếc ngày xưa thẹn thùng thuở tinh khôi.
Kìa mùa xuân đến ấm áp bên người thân gia đình
Riêng tôi đơn côi lặng lẽ đi về
Mùa xuân này không cha đã bao xuân vắng mẹ
Bỏ đàn con bơ vơ không có tình thương yêu.
Sống ở trên đời sao lại cứ hận thù nhau
Lá trầu trái cau còn cần đến nhau nữa mà
Huống chi mình là người chung nhà càng xót xa
Hơn thua từng đồng, so đo giật giành ôi đau lòng mẹ cha.
Giọt nước mắt rơi giã biệt người
Tình yêu bay theo thoáng mưa rơi
Tình yêu bay theo cơn mưa buồn
Tình yêu đưa ta về nơi đâu.