Bẫy đời ai biết được người ơi
Ai gian ai dối ai thương ta thật lòng
Đời người cũng tựa nhánh sông
Lênh đênh con nước bến đục bến trong
Sông sâu lấy thước mà dò
Làm sao đo được tấc lòng mà đo.
Đếm thời gian với nỗi niềm
Phận long đong mỏi tay mảnh tình rơi
Tâm trí gửi ai biết sẽ đi về đâu
Chỉ hoàn hình bóng cũ hỏi ai có chung đôi.
Trong bóng đêm người nhạc công thầm lặng
Nâng đàn lặng lẽ tâm hồn tan vỡ
Khúc nhạc vang lên giữa khán đài im lìm
Tiếng đàn mê say ai đâu hiểu lòng
Ngại lắm em tôi chiều nắng hạ
Sợ hồng đôi má mắt môi em
Ngại mưa rơi tóc xưa
Ngả nghiêng trôi dáng em trong chiều úa.. lặng trôi .
Nhớ ngày đầu thuở mới yêu nhau
Em thường hay ấp e thẹn thùng
Anh ngại ngùng nắm lấy tay em
Nghe tâm hồn lâng lâng hạnh phúc
Còn lại chút nắng sau cơn mưa qua ấm môi nụ hôn ngọt mùi đắng cay
Còn lại cơn mơ sau khi tỉnh dậy gối chăn hững hờ người giờ đâu thấy
Nhặt từng ký ức lăn trên niềm đau
Cuộc tình kết thúc thôi giã từ nhau ái ân tìm đâu.
Con cá không ngủ gọi hoài tên em
Bơi trong tâm sự đỏ mắt trông tìm
Hỏi hòn đá rêu hỏi cây rong úa
Vỏ ốc lặng thinh mang niềm đau riêng.
Tại sao anh nỡ yêu tôi hững hờ
Lời anh đã hứa sao giờ anh quên
Gieo chi nhung nhớ mong chờ
Cho em đau trái tim khờ
Một mình lê bước bơ vơ.
Buồn mà chi nào ta hãy vui lên
Tay trong tay nhau quên bao nhiêu nỗi ưu phiền
Muôn hoa yêu thương dâng một đóa trao tặng em
Dù trong giây phút thoáng qua mà thôi.
Anh à giá buốt của mùa đông
Thêm nỗi cách xa tái tê lòng
Em chọn cho mình màu áo ấy
Ngày xưa anh thích để em mang.