Dường như ta đang sống
Cho cuộc đời của ai
Xác thân này mệt rã
Không một lời kêu ca
Chiều nay lang thang trên đồi
Nhìn xa mênh mông mây trời
Hồn tôi lãng đãng theo gió,
Lãng đãng theo mây bay về đâu?
Chẳng còn nước mắt cho anh nữa đâu?
Khi em cố quên nỗi đau tình đầu
Và đừng hối tiếc yêu thương nữa chi
Lạc mất nhau rồi tim đau vỡ nát.
Đêm buồn cô đơn nhìn gương soi chẳng thấy gì
Một màu đen đen làm sao để thấy được ta
Người đời lợi danh vì đâu ai biết đâu ngờ
Lật ngược ván cờ xem mình tựa khói thuốc bay.
Người con gái tôi yêu
Nơi Nha Trang thành phố thơ mộng
Nhớ em nhiều qua từng giây từng phút
Từng hơi thở nhịp đập của trái tim.
Hãy sống, hãy sống như đã sống
Hãy yêu, hãy yêu như được yêu
Hãy mang, khát khao đau buồn sang
Bầu trời, tương lai đầy nắng ấm
Sa chân vào u mê nàng thơ lạc lối về
Kiêu sa mà ngông nghênh lời hay dẫu nhắc khuyên
Buồn vui trong ảo hư giá buốt giữa sương mù
Em cuốn theo kiếp nạn ôm đọa đày đi hoang.
Tình yêu từng nghe nói như bức tranh vô hình
Tình yêu từng nghe nói nhu phép lạ huyền bí
Sống một đời mơ ước mang trái tim đi tìm
Thoáng chỉ là sương khói khi bước qua tình yêu.
Quên em một ngày một ngày thật dài một ngày xa cách
Quên em một ngày một ngày thật buồn một chiều thu lá rơi
Gió heo may se sắt tâm hồn
Hạt nắng vỡ tan sương chiều mơ màng
Quên em một ngày để từng ngày nhớ em thời gian ơi
Thu vàng gọi thầm những chiếc lá rơi.
Mùa xuân lại về rồi đó anh ơi
Chim én gọi đàn bay khắp xóm làng
Muôn người hân hoan chung vui lễ hội
Hoa mai hoa đào rực rỡ dưới nắng mùa xuân.