“Hỏng biết cô ấу đang làm gì ta? Ϲổ có nhớ mình hong ta?
Ѕao mà mình nhớ cô ấу quá.
Hỏng biết anh ấу đang làm gì ha? Ảnh có nhớ mình hong ta?
Ѕao mà mình thấу nhớ ảnh quá hà!”
Đàn bầu, ai rải từng câu
Mà nghe đau thắt, nhớ ơi bạn tình
Cung thương, cũng quá mình ơi
Đàn kêu than thát, nỡ đi cho đành
Tình yêu anh ơi chưa cạn
Trăng vẫn tròn, khuyết mai thôn
Ngõ dài em đây đứng đợi
Yêu nhau xin chớ có giận hờn
Ngày men theo bước chân vắn dài
Hạ sang khúc hát đầy tay
Vờn nhẹ vườn ngô bên sông
Quê hương nỗi nhớ niềm thương dạt dào
Chịu nhiều thương đau trong mùa mưa bão
Miền Trung yêu dấu trông ngóng ta về
Sẻ chia gian khó với người dân quê
Đêm qua tôi mơ giấc mơ dài
Mơ rằng… được trở về những tháng ngày
Bên Mẹ Cha nơi quê nhà
Tình yêu thương thiết tha
Tôi biết tôi phận hèn mang nên không dám trao lời
Cùng người em thương bên sớm đông sông buồn
Hai tiếng sang hèn phận nghèo còn mang
Tình ơi dở dang.
Mình gặp nhau đây vui hết đêm nay
Tình đậm đà theo tháng ngày
Rượu nồng men cay ta uống cho say
Đời còn gì ta chưa nếm
Nhạc ru êm tiếng ca ngọt mềm
Nhịp nhàng bước chân êm đềm
Cuộc đời bao lâu hãy mến thương nhau
Ngọt bùi buồn vui có nhau
Trường xưa bao tháng năm xa
Tôi từ nơi ấy bước ra cuộc đời
Đi qua bao núi bao đồi
Dừng chân lại giữa đất trời cao nguyên
Bài hát viết không xong nhiều đêm thức muộn
Tỉnh giấc, nỗi đau nguyên vẹn trên phím đàn
Lời hát buồn như mắt em hôm tiễn biệt
Giờ như vết roi, vút mãi trên lưng tôi.