Tàu rời sân ga lúc hai ta còn rất trẻ
Giữa đời bôn ba với bao khát vọng đời trai
Mà ai đâu hay tình ta gãy gánh giữa đường
Người đi theo mây về nơi ấy xa dìu vợi
Bỏ ta đứng bên hiên đời
Đêm lạnh lùng tựa biển khơi.
Có những điều âm thầm chưa dám nói
Có những điều anh nói không thành lời
Những điều mộng mị như giấc mơ
Khắc vào tim để ngàn sau còn nhớ.
Có chiếc thuyền trong sương trắng
Bồng bềnh như một cánh chim
Có em chèo thuyền áo trắng
Xôn xao như trốn như tìm…
Có giọt nước mắt nào rơi khi đời vui sướng
Có giọt nước mắt nào không nói được vì yêu
Ôi giọt nước mắt đìu hiu em thương người không nợ
Đành để lỡ tuôn trào hạnh phúc nào còn vương.
Cho nhau cõi mộng đêm này
Đưa nhau vào cõi mê say
Cho nhau làn môi thắm thiết và đôi mắt biếc
Dìu nhau bằng những bước đi âm thầm
Tiếng nói thì thầm đôi tình nhân
Con nước nổi trên đồng con còng đu trên đám rạ
Cơn gió thoảng hiên nhà, bông cà bông bí đòng đưa
Dây mướp nở bông vàng hương tràn len theo lối nhỏ
Cho tui đứng thập thò sau giàn bông mướp nhìn sang.
Ngày thơ mẹ nựng nịu con
Cha bên đọc sách dõi nhìn
Yêu thương reo vui từng cung bậc
Bỗng trầm ngây ngất con tim.
Bao yêu thương tràn ngập trong tim
Đôi môi hôn nồng say giữa đêm
Lời tình nồng cháy trong cơn mộng
Tiếng yêu nhẹ vươn mênh mông.
Đêm nghe tiếng mưa rơi mà suy ngẫm sự đời
Nghĩ về tình người sao quá đỗi chua cay
Lừa gạt nhau không chút thẹn lòng
Tiền thắng nên tình chỉ là con số không.
Tình yêu là sắc hoa ngày tươi nắng
Lãng mạn say đắm tỏ tình yêu đương
Và lời hẹn ước chúng mình năm ấy
Có ánh sao trời dẫn lối
Đưa chúng ta từ đêm tối
Đến giấc mơ ngày thành đôi.