Đêm nay cất tiếng ca vang trời xa
Đêm nay thắp trái tim chung lời ca
Đợi binh minh đến, soi sáng thêm những niềm tin yêu
Qua bao nhiêu khó khăn trong cuộc sống
Qua bao nhiêu công cha mẹ nuôi nấng nên người
Con xin ngàn lần ghi sâu trong lòng mình
Chỉ có thể là mây
mênh mông một đời gió
Chỉ có thể là trăng
thắp vụn vỡ đời sao
Đưa em về một chiều mưa cuối hạ
Rưng rưng nhìn như chẳng muốn xa nhau
Nắm chặt bàn tay mình hẹn sang cuối tuần
Đêm ấy canh dài anh thầm ngày gặp em.
Nếu tất cả đều có đôi
Hạnh phúc tràn trề lên môi lên mắt
Anh làm sao biết nỗi nhớ màu gì
Những đám mây thầm thì
Cơn mưa đẫm tình yêu tinh khôi.
Bao năm chăn gối tình ta nay bẽ bàng
Anh nỡ phụ phàng cho duyên kiếp dở dang
Em có tội tình chi sao anh chẳng nói gì
Ngoảnh mặt quay đi cho hai đứa phân ly.
Mẹ yêu dấu ngày đầu năm con viết thư về
Trời buốt giá ngậm ngùi thương dáng mẹ mong manh
Bao năm rồi vượt trùng dương đến nơi quê người
Bỏ mẹ yêu giữa bên kia trời
Lòng đau xót không hề nguôi.
Từ ngày em ra đi bỏ lại vầng trăng non hững hờ
Hoàng yến cũng ngẩn ngơ bên con đường cũ ngày nao ta đợi chờ
Giờ nhạt nhòa rêu phong kỷ niệm một thời yêu dấu
Ngõ về biết tìm đâu cho lòng anh u sầu mỏi mòn từng đêm thâu.
Em nhắn gửi người thương trên bến sông ngày nào
Dù biết người đi đã đổi dạ thay lòng
Dù tim em bây giờ tan nát vì nhớ mong
Người thương nơi phương trời
Đành sao cách mặt xa lòng
Ngày ấy em về bên anh
Ôi Nha Trang rì rào con sóng
Hàng phi lao vươn mình ra biển rộng
Ánh nắng vàng lấp lánh chiều Nha Trang
Bao đêm dài nước mắt em rơi
Giấu niềm đau vào trong đôi mắt
Thời mộng mơ xa rồi năm tháng
Đã chôn vùi lạc mất tuổi Xuân