Trăng lẻ loi, trăng trôi ngược dòng
Trăng không ngủ, nhớ người tri âm
Trăng soi cho đêm không lạc lầm
Có bao giờ, biết thương mình chăng.
Tôi muốn là tình yêu
Bay trong hạnh phúc muôn đời
Theo quỹ đạo ngàn sao
Trong vòng trời vũ trụ mênh mông.
Mưa vẫn còn rơi giọt thương giọt nhớ
Khơi vết tình đau vùi sâu năm tháng
Ngỡ đã phai phôi sao còn thương còn nhớ
Buồn ơi khuấy mãi không tan.
Có đường nào đủ xa không em?
Khi với anh cùng bước
Không núi nào đủ cao đâu em
Khi có anh kề bên.
Cánh cò mẹ chở nỗi buồn đi qua
Trong gió chiều vọng tiếng hò dân ca
Con đi con đã đi xa
Còn thương bóng mẹ hiền quê nhà.
Cuộc tình nào đưa em vào đam mê
Cho môi thơm em nuôi hy vọng
Vòng tay nào dìu em vào tuổi nhớ
Môi hôn nào từng yêu em đắm say.
Xin để cho con cõng mẹ lên chùa
Thắp hương bái Phật mỗi mùa Vu Lan
Cho con cài áo hoa hồng thắm
Hôn lên vầng trán đen màu nắng
Ôm đôi vai gầy, nắm chặt bàn tay rám chai.
Một đời mẹ hát ru con
Một đời trăng khuyết trăng tròn mẹ ơi
Mẹ sinh con ở trên đời
Lời ru của mẹ rợp trời bão dông.
Lá theo gió về đâu ai có biết
Cũng như ta đời sao cứ mãi buông trôi
Tình mới đến đã vội vàng ly biệt
Ngày chớm vui đã vội vã chia phôi.
Về mau về mau đi anh ơi
Tình vẫn chờ trên môi
Đôi tay vòng ôm gối
Chờ anh về đêm mơ.