Một năm sang hoa sống đời trước sân cũng lại đơm lộc chồi
Hoa như hé cười chào nàng xuân vui trong nắng sớm vàng tươi
Chờ cả một năm để đến mùa xuân
Cành sống đời ôm biết bao mong đợi
Trả buồn cho đông, đầy bao sức sống hoa nở muôn nơi.
Mờ nhòa đêm thâu, người ta sống trong sang giàu
Đèn màu đêm khuya, người ta vui khúc tương phùng
Sương rụng tàn canh, thôi đành lê gót đêm thâu
Chiều nay về lại bến xưa
Đường quê xanh mát bóng dừa
Con đò ngày xưa còn đó
Êm đềm đưa khách qua sông.
Năm em tuổi mười ba
Tóc đờ mi em cắt trông em thật là trai
Năm em tuổi mười lăm
Tóc em dài chấm vai em mới là con gái
làm tôi đây ngỡ ngàng.
Rồi thời gian qua mau
gió hôn tà áo trắng, màu mây ghen tóc thề.
Từ ngày em xa cách phố chiều buồn theo bước chân,
Nhớ tóc em mây hờn mi em cỏ xanh,
Buồn ngày em ra đi hạt mưa rớt quanh môi em dịu hiền.
Em từ ngày cách xa mây hoàng hôn buồn cuối chân trời
Biển một ngày vắng em sóng kêu gào rát buốt đêm đêm
Em từ ngày cách xa phố đêm về ngõ vắng thênh thang
Góc thánh đường chờ em dưới mưa
Một ngày ta lại gặp nhau, hương xưa cũ dẫu cho phai màu.
Chuyện tình đời ai hiểu được bao, phút chia xa còn có bao lâu.
Một ngày tóc rũ đôi vai, yêu thương đã tóc xanh bạc màu
Chiều từng chiều ngồi ngóng vu vơ, kiếp rong chơi về với mây trời.
Mùa xuân lại về trên khắp quê hương
Nhưng xuân không còn pháo nổ ngày xưa
Mùi thơm bánh mứt, hương trà
Chợ hoa phố đông Nguyễn Huệ
Ôi! Một trời Xuân đẹp như thơ
Một đời người cũng sẽ trôi qua
Từng cuộc tình rồi cũng phôi pha
Anh, anh đã xa thật rồi
Mắt lệ nào hoen thấm bờ môi.
Nắng nghiêng nghiêng e ấp
Đường quê nghiêng bóng dừa
Em nghiêng về tôi mãi
Dập dềnh theo bóng trưa.