Gió vi vu, vi vu nhẹ hát
Nắng lung linh, lung linh dạt dào
Lá đong đưa, đong đưa thật mát
Thoáng mùi hương, mùi hương ngọc lan.
Tình đã trôi vào đôi mắt sâu
Hỏa châu toả sáng đẹp muôn màu
Buổi đó anh nghèo xơ xác quá
Nào ngờ em vẫn chịu đưa duyên
Có anh yêu trong đời em
Nào đâu mơ ước xa xôi
Tháng năm miên man tình đưa
Mình đến bến mơ rồi.
Con cá lia thia bơi hoài trong chậu
Con cá bãi trầu nó ngoe nguẩy bờ mương
Thấy em đẹp lại dễ thương
Bởi cái nghèo nó dính hết đường em bậu ơi.
Cuối phố ngọn đèn hiu hắt
Chút buồn soi dấu chân xưa
Muộn màng quên lời từ giã
Em về, đường mưa, đường mưa.
Một chiều mưa bay bay tôi tìm về chốn cũ
Bến sông xưa còn đó, con đò đã sang ngang
Đồng lúa trĩu vàng bông, ngô ngoài đồng xanh ngát
Hương quê thơm ngào ngạt, tìm em, em nơi mô!
Sông quê chiều bến đợi, một vành nón nghiêng trao
Xôn xao nghe tiếng vọng, pháo nổ giòn bên tai.
Nằm đây nghe lá thu xào xạc
Thoảng ẩm hơi sương một sớm mai
Bao nhiêu lá chết phơi màu bạc
Chờ đến ngày đi lá úa phai.
Nghe gió chướng hiu hiu
Anh làm hầm bắt cá
Giữa hương đồng rơm rạ
Em thấy mà em thương.
Đàn ai, đàn ai mà gảy tình tang
Phiêu diêu mấy khúc não nề
Phiêu diêu mấy khúc não nề
Rằng ai bạc trắng như vôi.
Trong vòng tay của mẹ
Giọng ru hời trên môi
Đu đưa nôi nhè nhẹ
Ngày em giáp thôi nôi.