Chưa chiều nào, chưa chiều nào buồn bằng chiều nay
Bao thương nhớ vây kín vai gầy
Kỷ niệm xưa, giờ chỉ là nước mắt
Anh ở bên trời, anh có hay.
Thềm xưa dưới ánh trăng
Thầm mơ bóng dáng ai
Lối xưa xa cách người
Chiếc hôn đêm cuối cùng.
Mùa xuân lại về trên khắp quê hương
Nhưng xuân không còn pháo nổ ngày xưa
Mùi thơm bánh mứt, hương trà
Chợ hoa phố đông Nguyễn Huệ
Ôi! Một trời Xuân đẹp như thơ
Một đời người cũng sẽ trôi qua
Từng cuộc tình rồi cũng phôi pha
Anh, anh đã xa thật rồi
Mắt lệ nào hoen thấm bờ môi.
Ở miền xa có gì buồn vui nhớ kể em nghe
Ngày anh đi em như người mất trí mộng mị vu vơ
Rồi nhớ miên man nhớ chuyện chúng mình
Mới ngày nao cùng nhau tâm sự
Mà giờ đây như bóng với hình
Như mưa với nắng như tình anh với em.
Đứng lặng chờ ai mà sao đau nhói trong lòng
Đứng lặng chờ ai mòn mỏi đứng trông từng ngày
Nặng lòng sầu mang người xưa sao nỡ qua cầu
Ai đã theo chồng còn đâu nữa mà mong.
Từ nay thôi hết mộng mơ chuyện đời
Tình anh tôi trả lại cho người xưa
Kỷ niệm vùi lấp trong mưa
Yêu thương gửi lại hương thừa
Như thu về gieo chiếc lá bơ vơ.
Chốn quê lặng lẽ yên bình
Chim gọi én lượn bình minh
Ngẩn ngơ đàn bướm soi mình
Nụ hoa đón giai nhân đẹp xinh.
Tháng bảy lại về mùa Vu Lan
Lễ Phật thành tâm, con thắp nén hương vàng
Con cầu xin cho cha và cho mẹ
Cha mẹ muôn đời đặng phước an
Một ngày anh xa em, mưa buồn trên phố vắng
Trong căn phòng vắng lặng, anh thả hồn theo mưa
Một ngày ta xa nhau, bỗng đời sao vắng lặng
Em bây giờ người đó có còn nhớ anh không ?