Mới đó mà nay em ơi mới đó mà nay
Cau trầu ba mùa nên duyên thắm
Se duyên là tơ chỉ hồng.
Có một chiều chợt thấy tóc em bay
Ôi bát ngát khung trời em 17
Đôi bờ xõa ngạt ngào dòng suối chảy
Thơm nồng nàn trong cánh gió tung bay.
Tháng sáu con về làng cũ
Ngõ xưa đầy xác lá vàng
Ngoại giữa vườn chiều cô quạnh
Chim về kêu lạnh vườn hoang.
Trăng xưa vàng mênh mông
Rồi trăng cũng phai màu
Em nay về nơi đâu
Đầy trời thu úa lá.
Tim gieo mầm tinh khiết
Vỗ về hạt thiên thai
Đêm lắng một hình hài
Thành ban mai gào thét.
Mẹ hỡi con xin ngàn đời nhớ ơn mẹ
Mẹ sinh chúng con nuôi con nên người chẳng ngại gian khó
Mẹ thường chở che khi gió đông về
Mẹ là đại dương ấp ôm tình con.
Chiều nay tình cờ băng qua cánh đồng xưa
Cạnh đồi hoa sim màu tím như đợi chờ
Kỷ niệm năm nao bỗng về trong nỗi nhớ
Chuyện tình người tôi yêu có đôi mắt buồn
Như sương lạnh mỗi chiều buông.
Có chút gió thu nhẹ lướt qua đây
Trời xanh mây trắng đường vắng phố êm
Biển chiều lao xao con sóng
Mịn màng mênh mang cát trắng
Quy nhơn một thoáng thu sang.
Ngày mình yêu nhau hai đứa trắng tay cơ hàn
Cuộc đời bôn ba xuôi tình ta dang dở chia ly
Một chiều bên sông hẹn nhau em nói anh rằng
Đến mùa trăng sau em lấy chồng anh đừng chờ em.
Một nửa thời gian còn lại.
Một nửa cuộc đời chông chênh.
Một nửa con tim tôi mỏi đập.
Một nửa ru buồn giấc cô miên.