Buồn như hạt thóc cũ
Một hạt thóc cũ
Rơi trong góc xưa nhà ngoại
Từ độ ta biết mộng mơ.
Sống trên cõi đời đường trần muôn bao vạn lối
Tôi đi giữa sa mạc người mà lòng vẫn thấy cô đơn
Người đành phụ tôi bỏ tôi giữa phiên chợ đời
Đi theo trái tim gọi mời nghẹn ngào tim thắt lòng đau.
Gom chút hương xưa xin xót thương cho di ảnh cuộc tình
Em đã ra đi giây phút phân ly đời chia hai lối
Một chiều ngày đó ta quen nhau, và từ thuở đó em yêu tôi
Để rồi tình thắm hương lên ngôi, tình ta gắn bó
Em chạy theo dòng sông, những giọt trăng màu tím
Trăng sáng thắm đợi, mang theo nước mắt ướt vạt áo em tội tình
Em chạy theo ước mơ, lắm khi không thật anh ơi
Không ước mơ em làm sao sống
Và yêu anh là điều có thật, mà thật thì phũ phàng
Đêm nay một vì sao sáng soi
Âm thầm soi lối em đi
Đưa em nhẹ theo ánh sao
Lặng nghe tiếng chuông rền vang
Em đi về ngôi thánh đường khẽ nghiêng mình ôm bóng em
Xuân nơi đây không mai vàng đua nở
Không hoa đào e ấp nắng mai
Không trẻ con mặc quần áo mới
Không pháo nổ, không tiếng trẻ reo mừng
Ta ra đi gom trời trong gió
Màu áo em xanh đôi má em hồng
Nhưng biết bao giờ ta cùng em sang sông
Đường chia lối, sông chia dòng tơi tả
Cuối cùng cuộc tình đã ngủ yên
Tôi ơi đừng nuối tiếc dù yêu người tha thiết
Cũng chỉ là chiếc bóng bên đường rồi quên.
Trăm năm tình thương, trong cõi vô thường
Mà lưu luyến hoài điệu hò bài bản cải lương
Thương chi rồi xa, mê lắm đau nhiều
Yêu chi cõi sầu u hoài giai điệu trần ai
Ôi cái nhìn của lần đầu tiên, tình cờ nhìn nhau mắc cỡ
Bởi cái thuở ban đầu, áo bà ba em còn thẹn thùng
Rồi ngại ngùng làm duyên, anh lén đưa mắt trao môi cười
Làm má em ửng hồng, anh động lòng giả đò ngó lơ