Nhẫn tâm sao đành anh phụ tình tôi
Xem là trò chơi tình giờ chia phôi
Mình tôi bước trên hè phố, tìm về chốn xưa hẹn hò
Còn gì đâu nữa mà mơ, còn gì đâu nữa mà mong
Ta nghe như ngày cuối
Một đời khóc phù vân
Lối về không điểm hẹn
Một lần là trăm năm.
Cuộc sống vô thường đưa tôi đến tình yêu muộn màng
Và tình yêu đó đã bỏ tôi đi trong bẽ bàng
Giữa chốn chợ đông mình tôi u hoài
Ngồi hong tình lỡ gió lạnh đầy hai tay.
Em sẽ về với sóng biển mênh mông
Bên cát trắng vỗ bờ êm êm hát
Từng cơn gió mang hương nồng ngào ngạt
Nghe du dương giữa bát ngát chiều vàng
Đêm nhiệm màu có muôn vì sao nhỏ
Rụng bên đời hồn như phủ rêu xanh
Tình phong kín hương trầm tuổi hoa xuân
Hẹn kiếp nào đừng như lời mây gió
Từng chiếc lá rơi, bóng ai chơi vơi nỗi nhớ
Úa cả chiều tà, mặt trời lịm tắt bình minh
Chờ từng cánh chim, mang tin hạnh phúc
Nhả khúc nồng nàn, phủ nỗi quạnh hiu
Tiếng đàn cô liêu, nhớ nhung môi hôn ngọt đắng
Xót xa nhạt nhòa thư xưa, một mình khóc với vực sâu.
Thời gian qua đi cho ta được những gì còn lại gì
Khi sao dời vật đổi triền miên
Dòng đời mãi trôi ai nhớ ai quên rồi
Từ khi bước chân vào đời
Cho đến phút giây khép cuộc đời quay về nơi lòng đất.
Từ xa nhau mình xếp bút nghiên
Xa tuổi ngọc ngà đi vào đời trăm vạn nẻo
Bao mến thương chìm vào sâu trái tim khi đối diện
Đêm nay nhớ nhung quay về
Cho ta bồi hồi, tâm sự trao suốt canh thâu.
Con về thăm mẹ chiều quê
Đồng làng sương giăng bồng bềnh mây trôi
Khói hương khuất mờ cánh hạc
Mẹ ơi! cõi vĩnh hằng vời xa , cõi vĩnh hằng vời xa
Cõi vĩnh hằng vời xa.
Hò ơ ơ ớ ơ ơ…
Từng đêm thâu em ngồi đây mong nhớ
Kỷ niệm ngày nào hai đứa chung đôi
Tình mình rẽ lối thành hai
Người đi phương đó, ơ hò
Người đi phương đó, lòng còn thấu chăng.