Con phố cũ chiều nay buồn xa lạ
Hàng cây già rũ bóng đợi chờ ai
Gió vi vu như ai đó thở dài
Đường hiu quạnh phố khuya buồn xa vắng.
Xanh biển xanh hướng về đảo xa câu tình ca
Xanh biển xanh thắm lời thiết tha tháng ngày qua
Dù cho bao nỗi gian lao anh vẫn hiên ngang
Giữ gìn biển ngàn sóng mang hồn Tổ quốc.
Một ngày dịu dàng, nắng mới vừa lên xua tan màn đêm u tối
Lòng người rộn ràng, hát ca hoà vang đánh thức bình minh
Em hồn nhiên em hát, bao nhiêu muộn phiền tan biến nhanh
Em là hoa thơm ngát, hương bay ngập tràn khắp thế gian.
Những kỷ niệm phải chăng là quá khứ
Những ân tình xin trả lại cho anh
Em mang theo tuổi ngọc nét xuân xanh
Thuở chẳng biết nỗi ngây thơ khờ dại.
Về đây thăm những con đường
Nghe mưa mùa hạ bên bờ Hương giang
Trời say trên tóc em dài
Sao vơi nỗi nhớ thương hoài Huế ơi.
Mây chiều trôi lờ lững bay
Bay cuối trời áng mây xa vời
Mưa chợt rơi từng hạt mưa mưa rất nhẹ
Chạnh lòng thương thương nhớ về
Bóng một người nơi chốn xưa.
Từ Cali tôi nhớ về Sài Gòn
Những con đường phố cũ quá thân thương
Nhớ những chiều mưa giăng ngập lối
Nhớ công viên me bay lả lơi.
Đông đã sang hạt mưa rơi xuống thấm mối tình ai
Mưa cứ rơi mặc cho buốt giá vây quanh bờ vai
Đôi tâm hồn kề nhau muôn lối khiến đời cũng dài
Cứ mưa rơi, rơi tận nỗi niềm, rơi tận cuối trời.
Trăng ơi đừng đi xa nhé
Vì hôm nay tôi bước một mình
Đừng khuyết mờ đừng nhanh khuất lối
Không ánh trăng đêm buồn hiu hắt
Một lá ngô đồng rơi
Có hay chăng người ơi
Một lá ngô đồng rơi
Thu đẹp đã về rồi.