Ngày sau khi con khôn lớn nếu có hỏi rằng
Ngày xưa cha đã làm gì trong cuộc đời mình
Dáng tầm xuân, uốn trong tranh Tố Nữ.
Ô tiên nương! nàng lại ngự nơi nầy?
Nàng ở mô? Xiêm áo bỏ đâu đây?
Ðến triển lãm cả tấm thân kiều diễm.
Khi hồn ta chìm sâu
Về trong nỗi nhớ tìm nhau
Gợi trong lòng sầu
Biết đôi tay đã rời xa tuổi mộng
Tuổi hanh hao như chiếc lá cuối dòng
Vẫn mơ hồ theo một nét mi cong
Vẫn ngóng trông một hình bóng
Đường lên Tây Nguyên qua núi cao, qua dốc cao
Dốc uốn quanh co vắt cheo leo trên triền núi
Gió thổi vi vu áng mây xanh lững lờ trôi.
Tìm lại cố nhân xưa
Một chiều ướt cơn mưa
Dấu chân ai bước lang thang tìm về.
Em chưa đến đảo Trường Sa
Vẫn nhìn thấy nắng qua làn da nâu
Dáng anh trên cánh hải âu
Chao trên ngọn sóng lướt ngoài khơi xa.
Bao giờ nắng mới xuống hiên
Cho em thư thả ngủ hiền tay anh
Bao giờ lá mộng thêm xanh
Nụ hoa hồng nở chung quanh vườn tình.
Ngang phố mùa đông
Chiều sương bảng lảng
Buồn tôi thay lá
Mọc trên đầu cành
Vì cuộc đời là con sông lớn
Một đời trôi biết đâu bến bờ
Nơi cuối cùng một trời mây nước
Lòng vui với quán trọ đường xa.