Biển trắng dấu xưa còn đây
Người đã vắng xa nào hay
Lòng phố bóng chim mờ phai
Gót chân chiều nay về đâu em hởi
Triệu triệu con tim cháy bỏng cùng các anh
Hỡi những chàng trai con cháu Tiên Rồng
Vươn ra thế giới vươn ra biển lớn
Bản lĩnh hiên ngang trước mọi đấu trường.
Ngày ta là ngọn gió, gió sẽ vờn tóc mây
Ngày ta là nhành cây, cây mang về bóng mát
Khi ta là câu hát, cất vang ngàn niềm vui
Khi ta luống ngậm ngùi, cho đời chút vị cay.
Cuộc đời có chân khuya trên thành phố nhỏ
Từ đêm trăng vỡ tan này em như hương vừa chớm
Em có nghe trăm năm đi về ngay khi môi nhận nồng nàn
Trong một ngày chờ mong em theo người có nắng buồn trông.
Chỉ là lá rơi trên tình tôi bóng tối
Chỉ là sóng xô trên tình tôi ngậm ngùi
Chỉ là giấc mơ cho lệ rơi
Chỉ là ước ao riêng mình tôi
Chỉ là xót xa ngày tháng trôi, trôi xa quá.
Chú bé mồ côi đi nhặt cuộc đời
Cuối phố không người trên một bãi hoang
Lớp bụi bay bám tấm thân gầy
Mặt nhuốc nhem mồ hôi đổ nghe cay.
Đám cưới nhà ai cô dâu xinh quá
Ôi sao mà chú rể thiệt là hiền
Ông trời đã định ngày lành tháng tốt
Kết dây tơ hồng duyên thắm bền lâu
Ngày sinh con ra không giống như bao người
Con không thấy cuộc đời con không thấy một ai
Rồi thời gian trôi qua, con sống trong mái nhà
Ôi biết bao xa lạ khi con nào thấy được mẹ cha
Lắng nghe chim hót trên cành rộn ràng líu lo
Bình minh đang lên đón chào ngày mới
Sáng nay sương đọng trên cành vài giọt long lanh
Đẹp như kim cương lấp lánh sắc màu.
Con đường về sao xa quá
Ngày tháng qua trên tay
Tôi được những gì
Kiếp người buồn tênh nụ cười.