Biển chiều nay vắng em sao lặng lẽ sóng xô dỗi hờn
Biển chiều nay nhớ em từng cơn gió âm thầm đợi chờ
Một mình ta ngẩn ngơ trên đồi cát theo bước chân mờ
Dã tràng ơi xin đừng đừng xóa đi dấu chân em.
Những chiều không có anh, trời chợt mưa rồi nắng
Em nghe lòng đăng đắng nắng mưa có lỗi gì
Em ơi còn nhớ ngày xưa
Cùng chung lối nhỏ sớm trưa đến trường
Qua cầu tre nhỏ đầu thôn
Dừng xe nép lại bên đường chờ em.
Em kể về đời mình từ lúc mới sinh ra
Đôi mắt của em không thấy ánh sáng cuộc đời
Thế giới muôn màu sắc em có thấy gì đâu
Mở đầu tuổi thơ là đứa trẻ tật nguyền.
Ngày đầu xuân Toronto
Lưng trời muôn hoa tuyết giăng đầy
Dập dìu vui tay trong tay
Tà áo bay bay sắc tươi mầu
Lòng hân hoan vui xuân nay
Ngàn đóa hoa mai ánh huy hoàng
Đào xuân trước vẫn cười tươi xuân nay
Lòng thêm ngất ngây mơ màng
Tiếp nối trang vàng truyền thống vẻ vang
Tuổi trẻ hôm nay chúng ta sẵn sàng
Chung tin gìn giữ nước non bờ cõi
Xây dựng quê hương tổ quốc huy hoàng.
Biết em lâu rồi mà ngại không dám nói
Đến câu ân tình thật lòng anh rất yêu em
Yêu từ thuở mười lăm đến nay em mười tám
Anh mới dám ngỏ lời rằng yêu em thiết tha.
Gió xuân về đây sắc xuân vờn bay
Áo xuân đẹp tươi , dáng xuân lả lơi
Tiếc đông mà chi? tuyết rơi lạnh căm
Đông đến rồi đi âm thầm, cám ơn đời
Chào mừng mùa xuân đã về, bày chim tung tăng hót mừng
chứa chan ý tình, nô đùa trong nắng mới, rộn vang
Hè đã qua trong đời bạn cũ xa xôi rồi,
hàng lá khô rã rượi, giọt tí tách rơi nhanh lòng vương vấn .
Ừ những cơn mưa về, lạnh ướt nơi sân trường,
ngập nước trên phố phường, vội những bước chân ai còn trên đường.
Đàn ơi ngân khúc đoạn trường
Yêu thương sao nỡ đôi đường cách chia?