Ngày xưa anh thường nói trọn đời yêu em mãi thôi
Vì cớ sao lừa dối để tình chia cách đôi nơi
Thì giá như lời anh nói toàn chót lưỡi đầu môi
Anh đã xa thật rồi một mình em bước lẻ loi
Mùa gió mây ở khắp trời
Rong chơi ngày tháng không bờ bến yêu
Tình cờ ngọn gió hiu hiu
Đêm trăng sáng tỏ đóa tình dâng hương
Bước ra trong cõi vô thường
Ngẫu nhiên bắt gặp nụ cười thanh tân.
Từ trường Nam Đàn Mộ Đức năm xưa
Thế hệ hôm nay chúng ta đang kế thừa
Truyền thống vinh quang bao lớp người đi trước
Dâng hiến đức tài cho Tổ quốc quê hương.
Về Chơn Thành qua cánh rừng cao su
Ngút ngát hàng cây xanh xa tít chân trời
Quanh gốc tuôn trào những dòng nhựa trắng
Mạch sống nuôi đời nuôi khát vọng tương lai.
Đường im vắng trong ngày mưa trên thành phố buồn
Đường im vắng em về qua gót chân bước dồn
Mùa thu đến bên trời xa lòng hoang vắng bao ngày qua
Chiều mưa xuống trên cỏ hoa thêm buồn thiết tha.
Một ngày về Mê Pu qua cánh đồng vi vu đầy gió
Tà Pao xanh lam mơn man, mơn man chiều thu Mê Pu
Mẹ ơi! con đã về, con lại thèm bữa cơm chiều quê
Dù nhà hàng cao sang nơi đâu cũng không bằng bữa cơm mẹ nấu
Dù con đi xa xôi nơi đâu vẫn nhớ về bữa cơm của mẹ
Nơi quê nhà tháng ngày chờ mong.
Lặng lẽ ta về thăm lại làng xưa
Chiều xuống bên đường vạt nắng mơ hồ
Bàn chân bâng khuâng tìm lối
Đâu rồi ngõ cũ thân quen
Ngẩn ngơ chẳng còn ai biết
Phương xa một khách qua làng
Ôi ngỡ ngàng người hồi hương.
Có nỗi nhớ nào hơn nỗi nhớ về em
Khi mùa thu đang tràn về khắp chốn
Tháng tám đã qua, mùa khai trường bận rộn
Trong lòng em cháy bỏng những đam mê.
Dù lòng còn thương nhưng đành nói câu chia lìa
Tình nặng còn vương thêm đau lòng ta nói chia xa
Cuộc đời phong ba từ đây em bước theo chồng
Rượu hồng xe hoa thôi còn đâu để mà mong.
Đêm lắng êm trôi theo cung đàn
Mơ dáng Huyền sầu vương mắt biếc
Người mãi xa xôi nơi phương nào
Ôm mối tình hằn trong kỷ niệm