Ngại gì mắt liếc về xa dăm câu mát dạ lòng em đợi gì?
Ngại gì em tránh lối đi bao la một khoảng tình si bẻ bàng
Đẹp ngày gió thổi thầm thì mắt môi câm nín đợi gì hỡi em
Ngại gì không nói yêu anh lời đã ấm bờ môi hé chờ
Duyên tình xuôi ngược tình duyên ngại ngùng chi hỡi để xa cách lòng
Giò đùa trên má em xinh bồng lên mái tóc suông dài chấm vai
Em từ trong lầu mộng, ta phiêu bạt đường xa
Em gót hồng đài trang, ta bàn chân sỏi đá
Bước lênh đênh chưa mòn, ngỡ như không bao giờ,
đâu biết ta rồi yêu.
Trả lại em bao khung trời kỷ niệm
Đã một thời ướt đẫm cả đời nhau
Đi dưới mưa nghe tim mình buốt giá
Ngày chia tay mưa lất phất giăng sầu
Buổi sáng một mình cô đơn sầu lạnh giá
Bên ly cà phê ngồi ôn vãng chuyện đời
Nhìn từng giọt rơi giữa căn phòng vắng
Nghe hương đắng vị nồng mà nhớ về tình ta giữa đêm đông.
Ngày xưa anh thường nói trọn đời yêu em mãi thôi
Vì cớ sao lừa dối để tình chia cách đôi nơi
Thì giá như lời anh nói toàn chót lưỡi đầu môi
Anh đã xa thật rồi một mình em bước lẻ loi
Mùa gió mây ở khắp trời
Rong chơi ngày tháng không bờ bến yêu
Tình cờ ngọn gió hiu hiu
Đêm trăng sáng tỏ đóa tình dâng hương
Bước ra trong cõi vô thường
Ngẫu nhiên bắt gặp nụ cười thanh tân.
Từ trường Nam Đàn Mộ Đức năm xưa
Thế hệ hôm nay chúng ta đang kế thừa
Truyền thống vinh quang bao lớp người đi trước
Dâng hiến đức tài cho Tổ quốc quê hương.
Em đi về cuối trời mùa xuân trắng mây bay
Em như là muộn phiền tình xa vắng sao em
Như mây trời ngày buồn buồn thôi mãi không trôi
Muộn phiền tôi đánh rơi đang bay về cuối trời
Muộn phiền em đánh rơi chơi vơi cuộc tình tôi.
Hạ chưa đến nỗi lo đến trước
Phượng chớm thôi đã thấy bộn bề
Mây vẫn còn ve chưa rả rích
Hạ biết không chả muốn hạ về.
Đếm ngày tháng trở lại
Đếm thời gian lặng trôi
Mưa sầu giăng ngập lối
Nhớ người, những điều chưa nói.