Anh hỏi lại em ngày xưa hai đứa ta chung một đường
Em nói rằng mai khi mình khôn lớn sẽ về bên nhau!
Em sẽ là cô dâu đẹp xinh trong ngày cưới
Anh chú rể hiền cài hoa lên tóc mây
Mẹ sinh em nơi ngõ vắng quanh co
Con ngõ xưa chiếc lá rơi bên thềm
Tháng năm trôi buồn vui bao kỷ niệm
Ngõ hao gầy in dấu bước chân em.
Đã mấy năm rồi mình không gặp nhau
Từ ngày chia tay dưới cơn mưa bụi
Em về mặc áo nàng dâu
Tìm nơi ấm êm sang giàu
Anh nghèo nên nhận niềm đau
Đếm tiếng mưa rơi giữa đêm quạnh vắng
Mình anh sầu nhớ thương một vầng trăng
Chứng nhân cho lời hẹn ước
Một lời mãi không xa rời
Duyên mình trọn kiếp không vơi
Sao giờ tình cách đôi nơi.
Mùa thu thành phố với sương mù
Nằm yên thở khói đìu hiu
Mùa thu nơi đây lá úa héo mơ màng
Không thấy bóng nai vàng
Chỉ có người sầu tha hương.
Khi yêu tình ta luôn thắm nồng
Ngỡ rằng mai đây mình nên nghĩa phu thê
Chuyện tình đôi ta đẹp như ánh trăng đêm rằm
Nắm tay ước nguyện trọn đời đến mai sau
Nếu lỡ ngày mai cách biệt ngàn đời
Em bỏ lại anh, anh có buồn không?
Em hỏi anh trả lời không, anh bảo anh biết rằng không,
Không bao giờ chúng mình xa nhau
Ta đi trên chiếc xuồng ba lá nhỏ
Hai đứa chuуện trò giả đò anh nói vài câu
Đường về miền Tâу qua bao nhịp cầu
Qua bao con đò mới tới được nhà em.
Chiều nào Thu tím em đến thăm tôi
Bờ vai tà áo tha thướt yêu kiều
Hồn tôi mơ mộng mộng lòng xao xuyến
Túi thơ cung đàn ngày đó yêu em
Có tiếng hát nào bay mơ hồ qua đỉnh nhớ
Giữ từng sợi tóc mây giữ từng sợi tóc mây
Trong bàn tay bỡ ngỡ xưa về dưới hàng cây
Yêu em mà không hay.