Cơn Mưa Rào Chiều Hạ

Cơn mưa rào đón chào em mùa hạ
Cuốn bụi đời phôi phai, mặc áo mới thẹn thùng
Mưa mát môi hờn khô khan tình đêm hạ
Thấm ngọt hồn mơ, hơn một lần nếm dại khờ

Nỗi Buồn Cô Phụ

Tôi tình cờ quen anh trong một chiều mưa lành lạnh
Người trai phong phanh, vai áo bạc màu xanh
Ngồi chuyện trò bên anh mới hay anh là lính
Chinh chiến bao năm rồi, nơi biên ải xa xôi

Đường Đời Chơi Vơi

Từng ngày xuôi ngược bao lượt khắp bước chong chường
Mòn gót chân vượt đương quá nửa đoạn đường
mà đoạn trường chưa tắt đau thương
Chừng bơ vơ ngó về đường xưa nơi kỷ niệm còn chan chứa.

Thấu Đời

Ta đếm tuổi ta trên môi thoáng qua hơn nửa đời người
Hồng trần đương qua mà chân run mắt mỏi, thấu đời
Tự đêm đêm chất vấn tâm tư.

Xin Về Với Biển

Trở về với sóng đôi chân lạc loài
Trở về với sóng đôi tay khờ dại
Trở về biển khơi cho tôi tìm lại
Hình hài yêu dấu lên khơi một đời
Trả lại em tôi, trả lại em tôi.

Trăng Tàn Vỡ Vụn

Ngày còn thương nhau chúng ta đâu ước gì
Chỉ cần thương nhau một lòng ta vun đắp
Anh thương em nhiều còn em thì son sắc
Như hoa lục bình tím đậm màu thủy chung.