Anh cười mà sao giọt nước mắt tôi rơi
Tình yêu nào dễ có anh ơi
Mà sao người đời gian dối
Yêu người mà người nào có yêu tôi
Lời yêu tựa áng mây trôi
Chót lưỡi đầu môi người đã quên rồi
Bến đò chiều nay sao không có ai đưa đò
Tôi trở về đây mong tìm cô lái đò năm xưa
Dòng đời ngược xuôi nên tôi xa xứ lâu rồi
Hôm nay qay về thì em đâu sao không thấy đưa đò
Về đây thăm lại làng quê
Thăm cánh đồng xa mờ triền đê
Về nghe tiếng sáo diều bay
Gió trên đồng bông lúa nhẹ lay
Về cho lứa đôi sum vầy
Mà em nghe ấm câu tang tình.
Bước chân về lối xưa tương tư hồn vơi nửa
Tìm thương chi cũng thừa
Ngày này năm xưa mình quen nhau dưới mưa
Thương em sao cho vừa lần chào nhau lời hứa.
Xót xa chi thêm đau
Khi em không ở lại
Tiếc thương chỉ buồn sầu
Khi tình đã nhạt phai
Ta trao tình thật sâu
Sâu hút hồn không đáy
Ta mong tình thật dài
Dài hơn cả tương lai.
Hè về chưa sao tiếng ve não nề
Giờ biệt ly đến nghe lòng tái tê
Bâng khuâng cánh phượng tả tơi
Kỷ niệm nào nhung nhớ đầy vơi
Dòng mực xanh lưu bút vẫn in hằn trên giấy người ơi.
*Bài này bổ sung thêm 2 lời, do chính ns. Vũ Thành An viết
Chiều nay chân cô đơn lang thang
Lòng như mây xa trôi miên man
Chợt nhìn thấy sắc hoa thuở nào
Màu hoa tím một thời xôn xao.
Từ phương xa anh về
Tình phong kín trên môi
Đường khuya sương lấp lối
Trăng khuyết mơ lưng đồi.
Tôi ngồi đây giữa không gian thật lặng
Tôi ngồi đây trong khoảnh khắc mênh mang
Trăng hồ mát rừng mây làm đỉnh ngắm
Chợt thấy lòng sâu tận đáy xa xăm.