Kiếp Kiêu Hùng

Đứng trong đêm đèn sương mù vàng vọt
Trời buốt giá cỏ mềm thêm rét căm
Đâu tiếng dế ru buồn đang trỗi dậy
Gió dạt dào đưa đẩy lá nhẹ rơi.

Mai Em Xa Anh

Mai em xa anh mang theo mộng ước
Đà Lạt mù sương giá rét tim em
Ngập ngừng giọt nắng rớt rơi bên thềm
Tìm đâu ký ức phút giây êm đềm.

Tiền Giết Tình Ta 2

Yêu lâu rồi không thành nhường anh bước đi
Tình mình bao năm ông trời nhỏ lệ tơ sầu
Trách cho sự đời, đồng tiền đổi trắng thay đen
Chữ sang chữ nghèo, người tiên cũng vội nghĩ suy

Mất Mẹ

Hò ơi !!! Cây khô không thể mọc chồi, mẹ già không thể
Hò ơi !!! Mẹ già không thể, sống đời với con

Quê Nghèo Em Đợi

Anh nói lời chia tay khi tình ta chớm nở
Bao ước hẹn ngày xưa giờ quên hết sao anh
Kìa hàng cau xanh, dòng sông, bến nước, con đò
Đây ánh trăng năm nào, nhân chứng cho tình lứa đôi

Em Bây Giờ

Em bây giờ như mùa thu xuống phố
Nẻo đường hoang lạnh buốt gió heo may
Ngày trở lại anh tìm em chi nữa
Cứ để sau lưng bạc thếch nắng phai gầy.

Phai Phôi

Em trở về nơi đây với đêm vắng đơn côi
Hạt mưa lặng rơi hay nước mắt em rơi
Sau những bão giông không có anh phố cũng phai màu nhớ
Và con tim không giây phút bình yên.

Hai Mảnh Đời

Đôi khi ta lạc giữa cuộc đời
Và đôi khi lầm lẫn bởi phận người
Đôi khi xót xa vì tiếc nuối
Đôi khi tìm thấy dấu xa xôi.