Em đừng tiếc đã gặp anh quá chậm
Nhanh chậm tình yêu nghĩa gì đâu
Chỉ tiếc phút hững hờ khi say đắm
Chưa hết mình những lúc bên nhau
Đừng tiếc em đừng tiếc
Anh là người biết đợi.
Em bước đi vội lấp tình thơ
Như lá xanh sớm lìa cành mùa Thu không về
Đi bên nhau nhưng xa đôi lòng
Cơn mưa chiều vũng nước buồn soi mây rạn vỡ.
Môi em đã ngủ bên trời tình tôi trọn kiếp rong chơi
Thu bay lá vàng nơi nơi cho lòng ngập thương ngàn lối
Tay buông xóa bỏ tóc ngà bờ vai nặng kiếp kiêu sa
Cung mi khép chặt tim ta dáng trần người đã đi xa.
Đường xa xa lắm ai ơi
Nhờ ai trao mối duyên tươi
Một người mười tám đôi mươi
Vừa đẹp vừa tươi như mình.
Ngày nào đôi ta cùng nhìn trăng lên mộng tình say đắm dưới trăng
Bầu trời xanh trong cùng ngàn ngôi sao hòa quyện cùng mây lướt xa
Ngồi kề bên nhau cùng nụ hôn say ngất ngây
Tình này cho nhau dù ngàn năm sau tình ta vẫn mãi bên nhau.
Một ngày mưa rơi rơi
Cho lòng nghe chơi vơi
Con chim nào về hót
Giữa bao la mây trời
Mình đi qua đời nhau
Khi tóc còn xanh màu
Mình bên nhau đời nhau
Đâu nghĩ chuyện xưa sau
Mấy năm tình thắm giờ xa cách rồi
Đôi ta xa nhau cũng bởi duyên trời
Trời đày hai đứa hai nơi
Thuyền tình xa bến ra khơi
Nhìn giọt mưa rớt buồn tả tơi.
Xuân mang hồn xuống phố
Em mặc áo da trời
Anh ngồi nơi góc chợ
Bán tình sầu chơi vơi
Ta về giữa quán rượu trong ánh đèn liêu xiêu
Đêm nhạc quay cuồng xé, bắt điệu hồn ta theo
Ta vui giữa rộn ràng ta say trong mơ màng
Ta uống giữa vội vàng, để lạc hồn miên man
Đêm qua ta mất ta đêm nay ta mất ta
Men say ôi xót xa xui ta quên thật thà.