Xin đừng trách làm chi khi mình đã không nợ
Đừng buồn làm chi mà do duyên đã không còn
Ngày tháng bên nhau em đành tâm hững hờ
Rồi người ra đi bỏ lại mình tôi cô đơn
Hãy để con tim rung theo tiếng lòng người ơi
Đừng dối gian nhau kim tiền nào có nghĩa chi
Khi không ngoảnh mặt làm ngơ ai gây lỗi gì
Vì sao vô cớ khi anh tỏ tình em lại lặng thinh
Anh bỏ đi không phải anh vong tình
Vì anh thấy mình không xứng lứa vừa đôi
Đời anh mồ côi không cửa không nhà
Ba má em thương tình đùm bọc mấy năm nay
Ngày tình dệt mộng thắm đắm chìm giữa bờ mi
Tình hẹn hò tình si lá đổ bước người đi
Rộn ràng tình mộng mơ, mưa nắng vui đợi chờ
Tình rồi sầu ngẩn ngơ Ai đã quên tình thơ
Rời xa làng quê con đến nơi đô thành
Ôm mộng ước lành đi tìm kiếm tương lai
Bỏ lại mẹ cha đàn em còn thơ dại
Mong có một ngày con trẻ được thành danh
Chiều nay trời sao u ám
Lá xanh buồn muốn tàn
Ngàn cây đều mang thương nhớ
Nhớ xuân từ biệt ly hơi sống
Một tiếng em bé nhỏ
Giữa đất trời mênh mông
Bên ngực đời thỏ thẻ
Nụ môi dường trổ bông
Nếu một ngày về thăm Hà Nội
Anh chọn mùa nào cho nỗi nhớ của anh
Ngày đầu thu nắng gió mong manh
Hay những ngày chồi xuân xanh biếc
Hay mùa đông mây buồn da diết
Hay những ngày hè tha thiết phượng hồng rơi.
Nhẹ nhàng trong gió, cánh chim vờn bay dưới nắng vàng đẹp xinh!
Tình xuân phơi phới, dáng ai tà áo thướt tha dài lả lơi
Nhịp chân ai đó vang vang, cười vui gót sen hồng
Lời ai khấn nguyện thầm, chờ mong dáng ai về
Cùng se mối duyên thề ngày xuân
Anh đi rồi, em về đập gương tìm bóng
Anh đi rồi em về hát với thinh không
Chiều nay mưa gió bôi xóa đi bao kỷ niệm
Tình xưa im tiếng tiếc nuối tơ duyên