Ta hỏi người đêm nay tỉnh hay say
Sao như hốc hác nửa mảnh trăng gầy
Cơn gió nào lùa ngang qua khung cửa
Lạnh thấu lòng lạnh cả một đêm đông.
Dù sao vẫn cám ơn đời
Cỏ cây và gió mặt trời và hoa
Cám ơn những đám mây xa
đang bay về phía quê nhà chiều nay
Cám ơn những sớm heo may
Lạnh se sắt lạnh bên này đại dương
Cám ơn giọt nắng vô thường
Lung linh ở cuối con đường khổ đau
Yêu nhau sao chẳng nói,
Để chiều buồn mênh mông, mênh mông.
Yêu nhau sao chẳng nói,
Để chiều buồn mênh mông.
Nay, mưa mờ trên phố
Sông buồn, nước ngược dòng sông
Vây quanh, mùa thu tĩnh lặng
Vàng rơi, mây tím bồi hồi
Em hát khúc mùa xuân
Mai hé nụ ân cần
Nắng vờn trên cánh én
Em tuyệt sắc nàng xuân.
Đường vào Cali hoa xuân rực rỡ muôn màu
Đường về Bolsa con tim yêu thương rộn rã
Ngày rời quê hương mưa rơi nên đâu ước mơ nhiều
Nơi đây Cali đón nhau về, tình người phương xa nồng ấm.
Đà Lạt đồi thông trắng chiều sương lòng sao lắng đọng
Một loài pense buồn lệ theo tình ta đã tan
Đường làng quê tôi chiều nay ra đón xuân về
Mâm trà mâm rượu đậm đà bánh mứt mừng vui
Tình người bao la gửi trao lời chúc ngọt ngào
Tha thiết dâng trào gieo mộng vào hương gió xuân.
Anh trở về xứ Huế cùng em
Ngát thơm đồng lúa thêm hương tình
Anh ơi chớ về Huế một mình
Sông Hương quyến rũ êm đềm
Gợi tình đò đưa bến mơ.
Chẳng lẽ anh đây có tội tình sao?
Mà nỡ chia phôi em về với người
Trắng tay có tội anh ơi
Lỡ mang kiếp nghèo tha hương
Tình ta đi không chút biệt ly