Ta nghe tình đắng sầu đong
Nghe cô đơn vây kín tâm hồn
Khi đường về lạnh lùng mây khói
Nhìn bóng ta chân bước hư không…
Khi em hát thời gian ngưng đọng lại
Nhè nhẹ reo trong mắt chút hương cay
Xa cách quá nhưng tình sao rất lạ
Cứ rung lên từng nhịp nhớ nhung đầy
Thuở làm thơ yêu em
Trời mưa chưa ướt áo
Hoa cúc vàng bên thềm
Nắng hanh lưng bờ dậu
Là thuở làm thơ anh yêu em
Ôi thuở làm thơ yêu em
Chiều buồn hạt nắng úa vàng
Nhẹ hôn lên mái tóc nàng
Nghe yêu thương phai tàn
Tay nâng niu cung đàn
Để hồn lạc bước đi hoang.
Thôi rồi xa tìm đâu em hỡi
Hương tình yêu không có nghĩa gì
Hoa chưa tàn đời còn tơ vương
Hoa tàn chưa mà níu lấy mùi hương.
Chẳng lẽ anh đây có tội tình sao?
Mà nỡ chia phôi em về với người
Trắng tay có tội anh ơi
Lỡ mang kiếp nghèo tha hương
Tình ta đi không chút biệt ly
Định mệnh nào xui em ở lại
Phép lạ nào đưa tôi ra đi
Giữa hai đứa giữa niềm đau lớn dậy
Buồn nào nhiều hơn… em hay tôi?
Nhớ thương một người nhưng đành tìm quên
Người vui bên ai quên ta thật rồi
Vòng tay thuở ấy bên nhau, vai kề bước chung đôi
Sao bây giờ em nỡ quên tôi
Ngày nào còn thơ đôi chân, trần tóc cháy đỏ
Đường dài cùng nhau, trưa hanh nắng gió Nam Lào
Kỷ niệm đêm sương, thương em buồn trên lối nhỏ
Tóc mây em cài, bao ước hẹn trong mắt nâu.
Lời ai than đêm khuya
Động lòng ta trắc ẩn
Lời ta than đêm khuya
Lạ lòng ta quá vãng