Anh còn thương còn nhớ kỉ niệm mình bên nhau
Sao giờ xa cách rồi em buồn lắm anh ơi
Đành lòng vậy sao anh khi tình yêu nồng thắm
Cớ sao gieo trái sầu để lòng em khổ đau mà nào anh có hay
Tưởng rằng quên em kể từ khi cách xa
Tưởng đã phôi pha môi mắt ấy hôm nào
Lệ ướt mi sầu len hồn sâu cay đắng
Bởi quanh ta kỷ niệm trắng đêm thâu
Gọi mùa thu về trên lá thu vàng
Gọi mùa đông về trên cành xơ xác
Gọi mùa xuân hoa đưa hương trên cành
Gọi hè sang nắng về rực rỡ
Mẹ ơi, con vẫn nhớ thương mẹ hiền
Từng đêm se sắc trái tim buồn đau
Ngày đi, mẹ nắm tay còn tủi buồn
Khóe mắt u sầu biết bao nỗi niềm
Chưa một lần cha nói yêu con
Giây phút chia tay không trào nước mắt
Giấu bớt nụ cười mỗi lần gặp mặt
Chẳng khen con dù chỉ nói một lời.
Em có nhớ chăng ngày mình hẹn nhau trên đồi Tôn Giáo
Phật Chúa nhiệm mầu xin chắp tay cầu mình mãi bên nhau
Bidong chiều nay mây trôi ngập ngừng, chim muông chiều nay reo vui gọi mừng
Cho đôi tình nhân trong chiều thu vắng nụ hôn say đắm
Ta nghe tình đắng sầu đong
Nghe cô đơn vây kín tâm hồn
Khi đường về lạnh lùng mây khói
Nhìn bóng ta chân bước hư không…
Khi em hát thời gian ngưng đọng lại
Nhè nhẹ reo trong mắt chút hương cay
Xa cách quá nhưng tình sao rất lạ
Cứ rung lên từng nhịp nhớ nhung đầy
Mưa còn rơi rớt hoài
,mình ta lạc loài bước chân
Tình yêu từ nay đã xa , còn đâu ngày xưa ước mơ nhỏ nhoi
Thôi từ nay cách lìa, hạt mưa dài thêm chân bước
Người ơi ! Còn chi đâu nữa hãy quay về đi.
Chiều thu xưa bên nhau ôi nghiệt ngã
Đời trái ngang ta chia xa vội vã
Cầm tay nhau hương mùi lá thoảng đưa
Tình tinh khôi vẫn nồng cháy thiết tha.