Nợ trần vương mang khổ đau phận người
Nặng gánh trầm luân giữa dòng gian truân
Vui buồn khóc cười đời ta
Đảo điên thế sự xoaу vần
Bao lọc lừa toan tính thiệt hơn
Ai ơi! cuộc sống vô thường,
có ai biết được ngày mai sẽ ra sao?
Đừng nên gieo rắc thương đau,
rồi mai nhân quả trả ngay cho ngày sau
Đêm qua con nằm mơ
Một giấc mơ tuyệt vời
Mẹ trở về bên con
Ôi dáng Mẹ thân quen
Cuộc đời Grab khổ lắm ai ơi
Bữa đói bữa no làm dâu trăm họ
Sự nghiệp công danh nay còn tay trắng
Mong ước mai sau sống đời bình an
Một dòng sông ra khơi
Như gió buồn theo mây trôi
Xác thân chỉ là tạm thôi
Muôn kiếp đất lành nghỉ ngơi.
Buồn lắm người ơi những đêm dài không có đôi
Buồn lắm người ơi tình chưa thắm đã vội tàn
Buồn lắm người ơi biết bây giờ em có vui
Anh ở nơi đây chưa bao giờ thôi nhớ về em
Gió í a gió bay, tóc rối vai gầy.
Em đi nắng vội í a.
Em đi nắng vội hôn tà tà áo em.
Chiều nay, anh chép bài thơ.
Tóc em sợi nhỏ bay vào hồn anh.
Giờ em giàu sang còn anh trắng tay cơ hàn
Anh lặng nhìn em đi bên người lụa gấm sa hoa
Quên người nghèo khó cùng em bước chung trên đường
Hứa hẹn cùng nhau thủy chung đắp xây duyên tình.
Xin cảm tạ trời xanh đã cho anh và em quen biết
Xin cám ơn cuộc đời đã se tơ mối duyên tình ta
Ngày nào mình quen nhau lòng anh ước mơ bao điều
Anh ước mong một ngày về quê em cô gái miền Tây.
Chiều nhẹ khói sầu đông
Nhạt nhòa đầu sông cuối sông
Tâm tư giờ mênh mông,
Trôi theo dòng thương nhớ
Ta đi tìm ảo giác đêm đông