Đường về trong đêm tối
Bóng nghiêng sầu tới gió mưa qua tơi bời
Cuộc tình nghe chơi vơi
Tháng năm mù khơi một trời nhớ khôn nguôi.
Tình mình vừa ngấn lệ do ngã rẽ đường yêu
Vội chôn vùi kỷ niệm quên câu hứa lời yêu
Trao chi bao ước nguyện rồi sớm vội chia xa
Tơ duyên đành lỗi hẹn mang nỗi niềm xót xa.
Ngủ đi em anh hát ru đây
Ngủ đi em tình anh đong đầy
Lời ru anh thao thức canh trường
Lời ru anh dâng tràn nỗi nhớ.
Tôi trở về ngoại ô nơi đồng xanh bát ngát gió ru dạt dào
Xin trả lại thành đô, nơi phồn hoa rực rỡ, nơi lòng người thờ ơ
Nơi ai cũng thầm mơ, giấc mơ người phố thị, được mấy ai vui gì?
Đôi ta bên nhau qua bao giông tố thăng trầm
Mình đến bên nhau khi mình còn trắng đôi ta
Hạnh phúc cùng nhau dù cho năm tháng cơ hàn
Cơm mắm cà dưa mà ta thấy vui mỗi ngày
Tiền không mua được tất cả?
Nhưng không tiền tất cả đều hư không!?
Tiền là liều thuốc thần tiên
Xóa tan hết những ưu tư muộn phiền
Đuổi đi, đuổi đi, đuổi ta đi, đuổi ta đi, đuổi ta đi
Xa khỏi miền địa đàng, nơi giá buốt căm căm
Nơi bóng tối miên man, nơi đam mê còn là trái cấm
Ta hỏi đá sao mãi lặng thinh
Ta hỏi mây mây trôi vô tình
Ta hỏi mưa mưa rơi hờ hững
Ta hỏi gió gió còn lang thang.
Ta nghe ngày chầm chậm trôi
Ta nghe hồn mình chơi vơi
Ta nghe người mơ xa xôi
Khi tình vừa chớm đã không còn vui.
Anh hát cho em bài ca cuối cùng
Đưa tiễn em yêu về nơi vĩnh hằng
Trống vắng, bơ vơ, lạnh lẽo dâng trào
Em về nơi ấy, có nhớ anh không?