Đêm chợt tình đau, nghe nhớ thương nhau
Đêm chợt tình đau, nghe nhớ thương nhau
Mưa chi cho ướt hai mái đầu
Mưa chi cho áo đôi ta nhàu
Đêm về mộng du âu sầu.
Chừng như trong đêm đen
Ta thấy em, đóa quỳnh hương nở muộn
Chợt thoáng buồn chút hương tình như vội chia xa
Ôi! quỳnh hương, quỳnh hương
Mùa đông cho tình phôi pha tuyệt vọng
Đêm dài cô đơn
Quỳnh hương ơi! Quỳnh hương.
Ngồi buồn anh lại nhớ năm tháng ta chung đường
Con đò ngày xưa chờ em vẫn còn đây
Tình cờ một hôm được tin em theo chồng
Con tim rã rời ôi nghẹn ngào trong tim.
Nắng chiều rơi trên sông đò đưa xuôi xuôi dòng
Ai hẹn chờ đợi ai khua mái chèo ngắm bông bần khoe sắc bên sông
Từng hẹn thề yêu thương dù ai nghèo khó cơ hàn
Mối tơ duyên chúng mình mãi chung tình như bông bần hương sắc thủy chung.
Con dẫu có đi xɑ đêm ngàу con νẫn nhớ
Năm tháng con chờ ngàу được gặρ lại chɑ
Chợ đời bôn bɑ nhiều lúc con nhớ nhà
Nhớ lắm chɑ già tảo tần một nắng hɑi sương
Em đã chia cho anh nửa đời mây với gió
Em đã chia cho anh nửa góc phố với tình thơ
Có khi sương mờ nụ hoa nhạt hương sắc
Tình em vẫn trong xanh, chỉ sợ lạc mất anh.
Đêm nay mượn rượu để say
Vùi chôn kỉ niệm chia tay tình đầu
Thầm quên đi một bóng hình
Bao năm ôm ấp nay mình mất nhau
Chiều buồn một mình lang thang, chiều buồn thả hồn đi hoang
Ôi tình yêu bây giờ đã chết, kiếp hoa đã tàn còn trong tiếng than
Một mình ngồi chờ ai đây, trời buồn trời nhiều mây bay
Đi tìm em nhưng tìm đâu thấy, xót xa tháng ngày còn tay trắng tay
Mình ta hoài nhớ một loài hoa ngâu
Người đi về đâu lạc bước nơi nào
Để ta hoài nhớ nắng thu úa vàng
Tóc xanh ngày xưa nay đã phai màu
Người đi về đâu?
Lặng lẽ tôi đi rồi tôi về
Chiều hắt hiu ôi sầu nhân thế
Nặng bước chân tôi chiều trên đường
Mà hồn phiêu lãng khắp muôn phương.