Nói không cần tiền người ta không tin
Nói không có tiền thì người ta khinh
Đời nay bạc bẽo người ơi
Đời nay vật đổi sao dời
Ôi đồng tiền làm ta đảo điên.
Một chút tình anh muốn gửi tháng ba
Khi sắc thắm rải đầy trong nỗi nhớ
Chiều hôm nay hoa gạo vừa thắp lửa
Em sang sông liệu còn chút vương lòng.
Thôi im đi đừng khóc than hỡi loài côn trùng
Trong đêm khuya tiếng mưa nào xé nát niềm đau
Bao đêm qua đôi mi ta chưa tròn giấc mộng
Nghe tiếng mưa buồn như nỗi sầu vang từ vực sâu.
Hỏi gió có quên câu thề
Hỏi mưa dặm dài lê thê
Đường tình còn xa mấy nẻo
Ngàn sau thu mơ có về
Tôi biết thân tôi nghèo nên đời tôi đâu dám yêu
Tôi biết tôi không tiền thì nào dám nói yêu ai
Nghèo tiền nghèo bạc nên chữ tình tôi cũng long đong
Vậy nên ai muốn yêu một người nghèo như tôi.
Trong thế giới muôn màu nhiều điều còn chưa nói
Ôi cay đắng tình đời chuyện lòng kể bạn nghe
Thuở xa xưa phú quý biết bao nhiêu người vây quanh
Lời ngọt ngào ai nói rượu nồng đắng bờ môi.
Em gửi cho anh ngạt ngào hương bưởi
Một thoáng tâm tình để nhớ để thương
Để nặng lòng ai mỗi chiều mỗi sớm
Ánh mắt mơ màng xao xuyến chờ mong
Và rồi trong anh tình yêu say đắm
Giọt sương đầu cành hương bưởi dịu êm.
Anh về lại đồi thông chiều buông ánh dương hồng
Lệ lòng chơi vơi tình đời bao xót đau
Nhớ ngày ta mến nhau anh gia thế sang giàu
Em gia giáo cơ hàn cha vội vàng rẽ thúy chia quyên.
Mưa trên đồi cao mưa về phố phường
Cho mắt em buồn ngàn thu vấn vương
Chân trời rộng làm sao mưa đến
Khi mình yêu thấy nhớ nhung nhiều
Để lòng buồn lên bấy nhiêu.
Có phải người về trong ngọn gió
Áo bay lồng lộng bến giang đầu
Bên sông có ánh trăng vàng rụng
Lãng đãng nguyệt cầm rung tiếng thu.