Đi về đâu hỡi em cho tình ta mãi êm đềm?
Đi về đâu hỡi em, đến nơi không có màn đêm
Đi về đâu em hỡi, đến nơi không có bầu trời
Đến nơi không có loài người, chỉ có anh và em thôi!
Ta uống nhầm chiếc lá chợt khúc ca ra đời
Bâng khuâng ngày nắng hạ điệu thức nào trong ta
Có lẽ biển đang mơ, sao sóng cứ vẫy vùng
Xóa hết dấu em qua, chỉ còn bờ biển vắng
Chim lẻ bạn cô liêu, kêu rả rích cuối chiều
Chim xoải cánh nơi đâu, tiếng sóng sầu miên man
Tình cha như hạt nắng
Lòng con đóa hoa hồng tươi
Con nợ giọt nắng thấm mồ hôi
Nợ cha vai áo rách tả tơi.
Từng cánh mưa bay bay, nơi ven đường chiều mưa mây!
Từng tiếng mưa êm êm, như cung đàn dệt âm tơ,
xa xa sương khói mờ mờ, bóng mây lững lờ,
cho hồn dệt nên thơ..!
Ngâm thơ :
Em mơ gì không, giàn hoa giấy rợp bóng sân nhà
Ta mơ cùng , hoa ánh mắt ấy một thời luyến lưu
Mưa rơi chiều nay lòng ta bỗng nhớ em vơi đầy
Mong em về đây cho ta gửi lời tình đắm say
Từ mất nhau trong đời hẳn người đã quên tôi
Dù đã hai phương trời, giận mình sao vẫn đợi
Cuộc tình đã trôi qua, nhưng lòng chẳng phôi pha
Như điệp khúc lập lại, độc huyền chưa đứt giây
Giấu trong cơn mưa nào là giọt nước mắt em
Giấu trên đôi môi mềm một nụ hôn đã trao
Ngày qua vùng hoang vu chôn lấp bao kỷ niệm
Từng đêm từng đêm ôm ấp như kỷ vật
Mà hai tay không còn nắm cầm
Intro